Suốt một giờ đồng hồ trôi qua mọi người như làm chuyện vô ích, chẳng có gương mặt nào được chọn. Ngoài việc góp mặt hỗ trợ ekip ghi hình làm TVC* tuyên truyền thì chẳng có ý nghĩa gì.
Đường Vận tranh thủ lúc mọi người giải lao thì kéo Cận Chí Minh sang một góc, thẳng thắn nói rõ mấu chốt công tác hôm nay.
Cận Chí Minh biết cô gấp gáp ngược lại càng thản nhiên, anh gọi trợ lý Tina mua cà phê giúp họ, sau đó mới quay sang trưng bày bộ mặt lắng nghe.
“Em nói đi. Cứ khẩn trương như vậy làm gì?”
“Hai người anh nhất định ưu tiên chọn kí hợp đồng với KM. Nam Cung Nhu Tuyết và Saron Diêu.”
Cận Chí Minh bỏ tay vào túi quần, tựa lưng vào tường, dáng vẻ lười nhác chẳng bận tâm.
“Ừm hửm? Điều kiện tiên quyết để thuyết phục tôi là gì? Năm người mà đã có sẵn hai người đi từ cửa sau rồi. Ây! Công cuộc tuyển chọn người mới khó nhằn thật ha.”
“Anh nghiêm túc được chứ! Đừng nói cửa sau khó nghe như vậy... Nói tóm lại tôi sẽ giải thích tường tận và đầy thuyết phục với anh.”
“Không được. Ít nhất về mặt trình diễn họ phải thể hiện tốt trên 50% yêu cầu, không thì vẫn loại.”
“Nam Cung Nhu Tuyết đã kí hợp đồng làm người phát ngôn độc quyền cho Cảnh Duyệt, cô ấy mà thi trượt thì còn ra thể thống gì nữa. Khác nào tát vào mặt... khác nào tự Cảnh Duyệt bôi lọ vào thương hiệu, nhận định mình chọn sai người. Anh không thể loại cô ấy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tham-tinh-cho-em-ngoanh-lai/2653023/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.