Đường Vận xuống tới sân bay thì đã được Cận Úy Thành lái xe đến đón, và đưa cô về chung cư Cảnh Duyệt đặt thuê cho nhân viên công tác ở Đài Loan có thể lưu trú. Giang Linh Ngọc cũng ở đây.
Chung cư này tuy không thuộc hàng cao cấp nhưng vẫn là nơi rất đáng sống, lúc Đường Vận đến thì ở bên dưới khuôn viên của chung cư ăn bữa sáng, cảm thấy không khí ở đây thật sự mát mẻ dễ chịu.
Cận Úy Thành nhiệt tình làm người dẫn đường, từ đầu chí cuối không nhắc đến việc giao chìa khóa căn nhà đã sắp xếp cho Đường Vận giữ mà lại mang cô và hành lý đến chỗ của anh đang lưu trú.
Tuy nhiên Đường Vận không còn hơi sức để đôi co. Cô ngâm mình trong bồn tắm ấm áp và tràn ngập mùi oải hương, sau đó chiếm dụng chiếc giường thoải mái của Cận Úy Thành ngủ một giấc dài.
Cận Úy Thành và Giang Linh Ngọc vẫn bận rộn làm việc, đến cơm trưa cũng ăn rất trễ.
“Anh cần gì hối hả như vậy?” Giang Linh Ngọc không nhịn được cuối cùng cũng thốt thành lời, âm điệu còn có chút phàn nàn.
“Đến đây càng không phải hưởng thụ. Mọi thứ lập trình đâu vào đấy anh mới thả lỏng người được.”
Đến chiều tối Cận Úy Thành mới rời công trường xây dựng trở về chung cư. Anh nhìn điện thoại cũng lấy làm lạ là không có tín hiệu, Đường Vận thật sự không màng nhắn cho anh một cái tin nào.
Lúc đẩy cửa bước vào thì lại thấy Đường Vận đang ngồi ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tham-tinh-cho-em-ngoanh-lai/2652981/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.