“Em ngủ lại đây với anh đi.”
Đường Vận đứng ngây ngốc ở cửa, giống như đấu tranh tư tưởng, trong khoảng sáng không đủ của ngọn đèn ngủ khiến cô trở nên ảo huyền. Cận Úy Thành rời khỏi giường nhanh nhẹn bế thóc cô lên, ném xuống.
“Cận tổng! Hinh Hinh đang bên ngoài đợi cửa.”
“Lại là Hinh Hinh.” Cận Úy Thành nhăn mặt.
“Anh mau đưa chìa khóa cho em đi.”
“Ngày mai anh sẽ băm chết Hinh Hinh đó, đáng ghét.”
Cận Úy Thành cúi xuống hôn vào môi Đường Vận, chậm rãi cho đến cuồng nhiệt... mà Đường Vận cũng không có phản hồi, khiến người ta dễ dàng nổi giận.
Cho đến khi bàn tay ai đó từ cổ áo luồn vào bên trong Đường Vận mới ngỡ ngàng bật người dậy.
“Cận tổng! Hinh Hinh đang đợi, anh đừng như vậy nữa...”
Cận Úy Thành thanh cao đương nhiên không miễn cưỡng, vả lại trông đối phương rõ ràng không có bao nhiêu hứng thú. Anh ngồi dậy đến chỗ ngăn tủ lấy chìa khóa giao cho cô.
Đường Vận ngượng ngùng định nhanh chóng rời đi, nghĩ mình có chút vô tâm liền xoay người lại kéo nhẹ cổ áo Cận Úy Thành hôn trả vào môi anh, nhoẻn nở nụ cười đầy mê ly.
“Cảm ơn.”
Cận Úy Thành hừ nhẹ, nhưng vẫn lịch sự mở cửa tiễn cô ra ngoài, thấp thoáng dáng vẻ của Đường Hinh Nhi bên ngoài lại âm thầm chán ghét.
Buổi sáng Đường Vận thức dậy khá trễ, vì cả đêm trò chuyện và uống bia với Hinh Hinh, lúc nhìn vào màn hình điện thoại thì có hơi thảng thốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tham-tinh-cho-em-ngoanh-lai/2652235/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.