Bởi vì vụ việc lúc sáng, trong công ty đã xuất hiện lời đồn bát quái: Mộc Tư Kỳ chính là tiểu tam phá hoại hạnh phúc gia đình Mục Tổng.
Mà Tư Kỳ, đương sự trong lời đồn đến giờ ăn trưa mới biết điều này, còn là do Hương Sam nói.
Vừa ăn được vài gắp, trong miệng đồ ăn vẫn chưa nhai xong, Hương Sam lúc này mới cầm khay cơm đi tới, cố ý dùng hông huých tay Tư Kỳ làm đôi đũa đang cầm rơi xuống đất, sau đó cô ta cười khẩy:
“Đáng đời một con tiểu tam.”
Trước đến nay, trừ khi người đó là Mục Duật, Tư Kỳ không bao giờ để mình phải chịu ủy khuất trước mặt người khác, cô không cúi xuống nhặt đôi đũa, đứng lên trừng mắt với Hương Sam:
“Là cô cố ý?”
“Thì sao?”
Hương Sam hất mặt lại với cô.
“Nhặt lên cho tôi!”
Cô ta phe phẩy tay trước mặt, bày ra bộ dạng bất bình:
“Người như cô không xứng để tôi hạ mình. Nhân viên quèn mà tư tưởng là phu nhân chủ tịch. Tôi khinh!”
Đôi môi đỏ chót của cô ta thiếu điều dán vào mặt Tư Kỳ.
“Hương Sam, cô thôi đi, đi ra chỗ khác mà ăn phần cơm của mình.”
Đồng Tuyên giúp cô nhặt đôi đũa lên rồi lau sạch.
“Ngồi xuống ăn tiếp đi em.”
Tư Kỳ ngồi xuống, cô vẫn rất ấm ức.
“Chị Đồng, em không hiểu tại sao cô ta lại nói vậy với em?”
Đồng Tuyên đảo mắt một lượt, sau đó cúi xuống ăn.
“Em ăn đi.”
“Rõ ràng là chị biết mà, nói với em đi.”
Đồng Tuyên hết cách, đành nói về tin đồn bát quái cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-nguoc-dai-tinh-nhan/399456/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.