Giai Kỳ nhìn người đàn ông trước mặt…Ánh sáng không thể chiếu qua nổi bờ vai rộng ấy, ánh mắt sâu thẳm và u tối ấy, cái nhìn ngạo nghễ sâu thẳm như lốI vào địa ngục….một hang đá lạnh buốt, tối tăm không có một chút ánh sáng của hi vọng, với một dòng chữ khắc nguệch ngoạc trên đá, như trong thần khúc của Dante…
“Hãy từ bỏ mọi hi vọng, một khi ngươi đã bước chân vào đây.”
Giai Kỳ bật cười một cách tuyệt vọng…!
Hóa ra bấy lâu nay cô đều không hay biết, bản thân mình đã gần cánh cửa địa ngục tới mức nào, không hề hay biết đã nhìn vào đôi mắt của ác quỷ lâu đến bao nhiêu?
Khoảng khắc mà ông trời sắp đặt cho cô gặp hắn, chính là sắp đặt cho cô khom người bò qua cánh cửa địa ngục.
_ Tại sao?
Giai Kỳ nghẹn ngào hỏi, cho dù có nghĩ nát óc, cô cũng không thể hiểu tại sao Lôi Triệt lại làm như vậy? Tại sao hắn hết lần này tới lần khác cho cô hi vọng, rồi lại ngay sau đó dập tắt nó một cách tàn nhẫn, trêu đùa cô như một con rối gỗ trong tay? Tại sao hắn lại đối xử với cô như vậy?
_ Tại sao à?
Lôi Triệt bước lại gần phía Giai Kỳ, ánh nhìn của hắn dành cho cô giống như đang xem xét ngắm nghía một loại rượu vang hảo hạng. Mái tóc mềm mại xõa tung che đi bờ vai nhỏ nhắn, gương mặt tuy tiều tụy nhưng vẫn rất kiều diễm, hơn nữa sự tuyệt vọng đáng thương trong lòng mắt của cô lại khiến hắn thích thú đến lạ, đôi môi bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-doat-ai/982032/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.