Lam Nghi trầm mặc ngồi cạnh giường bệnh, ánh mắt thương yêu, lòng tay ấm rực ấp lên gương mặt trắng bệch tiều tụy của Trương Nhị. Tiếng máy móc vang lên đều đều, tuy không lớn nhưng lại làm lòng người không ngừng xao lãng, không ngừng rung động.
Vén mái tóc dày dặn của mình ra sau vai, Lam Nghi tựa đầu lên ngực mẹ, nhắm mắt lắng nghe từng tiếng thở đều đều, tiếng nhịp tim êm ả như tiếng kim đồng hồ tíc tắc.
Lời nói của bác sĩ điều trị văng vẳng bên tai Lam Nghi, hòa cùng tiếng máy móc khô khan lạnh lẽo.
“Mẹ của cháu bị bệnh tim, do không được điều trị kịp thời giờ bệnh đã trở nặng. Cộng với việc mẹ cháu rất hay thức khuya bán hàng, đối với bệnh nhân bị tim là điều tối kị. Hơn nữa vừa qua lại trải qua quá nhiều cú sốc, khiến cho tim đã yếu lại càng yếu, hiện giờ đã dẫn đến tình trạng suy tim. Nếu muốn kéo dài sự sống, chỉ còn cách phẫu thuật mổ tim. Tuy nhiên cần phụ thuộc rất nhiều vào tình trạng sức khỏe của bệnh nhân và kinh tế của gia đình…Chi phí một ca điều trị mổ tim rất đắt!”
Cánh tay của Lam Nghi vòng qua thân hình gầy gò của mẹ, ôm trọn bà trong niềm yêu thương khắc khoải đau đớn. Hàng lông mày đẹp đẽ của Lam Nghi cau chặt lại, hàm răng trắng tinh như ngọc nghiến lấy đôi môi căng mọng đầy đặn…
_ Lam Nghi…
Tiếng gọi đứt quãng của mẹ vang lên, Lam Nghi vội vã ngẩng mặt lên, nhìn vào lòng mắt ấm áp nhưng tiều tụy của mẹ.
_ Mẹ…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-cuong-tinh/435400/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.