Không gian xung quanh vẫn vô cùng hỗn loạn, tiếng gào khóc ầm ĩ lấn át tất cả mọi thứ, cùng mùi máu tanh tới lợm giọng lẩn khuất trong không khí lạnh toát tới thấu xương thấu tủy…nhưng đó là trước khi người đàn ông ấy xuất hiện…
Người đàn ông ấy thật điển trai với đôi mắt sâu thẳm an tĩnh đầy thông tuệ, tựa như thể trong lòng mắt ấy chứa đựng cả pho kiến thức thâm sâu, sống mũi thẳng tắp, hàng lông mày sắc bén và nét môi gọn gàng tuyệt đẹp, nụ cười nửa miệng chứa đầy vẻ thu hút của sự tự tin kiêu hãnh, thân thể toát ra mị lực thu hút, vừa ấm áp an tĩnh, vừa tự tin cao ngạo, vừa trầm lặng vừa kiêu ngạo, khiến cho người khác khi tiếp xúc đều sẽ phát sinh ra cảm giác kính trọng….Rất giống như một văn nhân thời xưa…!
Trái tim của Lam Nghi đột nhiên đập mạnh….rất mạnh…!
Đây…không phải chính là Nhiếp Phong? Tổng giám đốc của công ty Luật đình đám Nhiếp Thị…Người mà đáng lẽ ra cô sẽ có cuộc phỏng vấn hay sao?
Tại sao lại đột ngột gặp anh…ngay tại nơi này…ngay trong hoàn cảnh này?
Khoảng khắc khi Lam Nghi nhìn vào đôi mắt tĩnh tại khó thể nhìn thấu tâm cơ ấy…bỗng nhiên cô cảm giác giống như thể đang một mình đứng trước bờ biển dài rộng tít tắp, nhìn vào khung cảnh màu hoàng hôn đang dần tan vào chân trời…
Cảm giác bồng bềnh tĩnh lặng như thể hiện thực đang biến dần vào một chiều không gian khác…Mọi thứ tự nhiên thật bình thường, thật yên tĩnh…
Mùi máu tanh lợm giọng và lạnh lẽo ấy hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-cuong-tinh/435387/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.