Chiếc áo sơ mi ướt sũng bám chặt lấy cơ thể mảnh mai mà mạnh mẽ của Nhiếp Phong, nước nhỏ từ mái tóc ướt đẫm, từ sống mũi thẳng tắp, lăn qua viền môi mím chặt khắc nghiệt, nhỏ xuống từ chiếc áo ướt đẫm tí tách. Hắn chẳng khác gì một kẻ càn quấy vừa bước lên sau đợt lướt sóng hoàn hảo, ngay cả nét mặt lạnh lùng cường hãn ấy cũng hấp dẫn tới nghẹt thở.
Cánh cửa mở ra, ánh sáng soi lên gương mặt u tối của hắn, khiến đôi mắt lạnh lẽo ấy cũng bớt phần khắc nghiệt.
Hắn cố làm cho gương mặt mình trở nên dễ gần, nhưng tâm trạng tăm tối u uẩn không thể khiến hắn làm những gì mình muốn.
_ Lam nhi!
Hắn gọi tên cô, và mặc dù đang bừng bừng lửa giận, hắn vẫn cố gắng vuốt cho giọng nói của mình dịu dàng.
Cô ngồi trên thảm, lùi sâu vào góc, trên người vẫn cuốn chiếc khăn tắm lớn, đôi chân co lên, xếp lại, quyến rũ và mời gọi. Bờ vai co lại run run, xương quai xanh gồng lên bên dưới lớp da mềm mại, mái tóc xoăn gợi cảm nồng cháy...
Cho dù Lam Nghi không còn là Lam Nghi, nhưng sức hấp dẫn quyến rũ nồng nàn của cô vẫn không hề mất đi, hay bị thay đổi...Vẫn cứ là điều hấp dẫn nhất với Nhiếp Phong, vẫn cứ là điểm yếu chí mạng với Nhiếp Phong.
Hắn tiến gần lại phía cô, hình bóng cao lớn ấy phủ lấp lên thân hình của cô, che chắn đi luồng ánh sáng.
Trong khoảng khắc, mơ hồ tựa như hắn giống như bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-cuong-tinh/2296141/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.