Bà Dung Linh lúc này ở nhà rất sốt ruột, không biết có xảy ra chuyện gì không. Đã trễ như vậy còn bà vẫn chưa về, cũng chẳng gọi cho bà hay một tiếng. Bà không nghĩ được nhiều, đóng cửa nhà để đó chạy đi đón con mình. Đến khi chạy ra con hẻm thường ngày, thì cảnh tượng một người đàn ông và một cô gái nào đó đang ôm nhau.
Bà cũng chẳng biết là ai, cho đến khi đến gần hơn và ngợ ra đó chính là con gái của mình. Nhìn thấy Ái trong bộ dạng lôi thôi, quần áo không chỉnh tề. Bà không tin vào được mắt mình. Dù vậy bà vẫn sợ mình nhìn lầm, nên lên tiếng hỏi.
"Ái à, phải con đó không?"
Cô và anh nghe thấy tiếng của bà Dung Linh vang lên, cô không khỏi sợ hãi. Chuyện lúc nãy vừa mới qua bây giờ cô lại phải đối mặt với chuyện mới sao? Còn anh thì không bất ngờ là mấy, nhưng vẫn ôm lấy cô như thế.
"Dạ...là con." Cô lên tiếng đáp lại bà, cùng lúc đó cũng rời khỏi vòng tay của anh.
"Sao con về rồi mà không vào nhà lại ở đây thế? Còn cậu kia là ai thế?" Bà không biết con mình đang xảy ra chuyện gì nữa. Nhưng nhìn thấy tình hình lúc này đầu bà rối tung cả lên.
"Dạ... con con, chú ấy...chú ấy là..." Cô phải nói thế nào đây, phải giải thích thế nào. Lúc nãy nói với mẹ là ở cùng Mỹ Lam giờ thì...
"Thôi được rồi, có gì thì vào nhà nói đi đã. Ở ngoài này lạnh lắm."
Ái có chút do dự, nếu bây giờ mà vào nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-chiem-huu-dien-cuong/572132/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.