Sáng hôm thứ 6 Sở Mộng Ái và Tề Dụ Minh lên máy bay về nước, cảm xúc cô lúc này có chút hồi hộp. Mặc dù là về nhà của mình nhưng cô vừa vui vừa sợ cảm xúc lẩn lận cũng may có Tề Dụ Minh cạnh cô. Tối hôm trước cùng anh soạn quần áo đồ đạc để về đó, lần này về có thể sẽ không bao giờ quay lại đây nữa nên cô muốn đem về hết mọi thứ luôn. Nhưng nó nhiều không thể tả, quần áo đồ dùng cá nhân thì còn miễn cưỡng đem hết về được. Cả mấy thứ linh tinh khác Ái cũng muốn đem khiến anh rất đau đầu, soạn cả buổi mới xong.
Đã vậy cô còn không chịu đi ngủ sớm trên giường cô không ngừng lật người liên tục, hại anh cũng không ngủ được. Biết cô vui anh cũng không nói, đến lúc chịu hết nổi anh ôm ghì lấy cô vào lòng kêu cô ngoan ngoãn ngủ, nếu không anh cho khỏi ngủ. Cô mới ngoan ngoãn mà nằm im lặng yên cho đến lúc nghe thấy rõ tiếng hô hấp đều đặn của cô gái nhỏ.
Sáng sớm do ngủ trễ nên anh không nở gọi cô dậy để cô ngủ thêm một lúc anh đi nhà tắm, lúc trở ra trên người quấn mỗi cái khăn tắm ngang hông. Trên người và tóc vẫn còn lấm tấm những hạt nước nhỏ, cơ bụng và ngực săn chắc hiện rõ. Người đàn ông bước đến tủ quần áo lấy cho mình bộ quần áo đã chuẩn bị từ tối hôm trước nhanh nhẹn mặc vào. Một chiếc áo sơ mi đen kiểu dáng đơn giản, một chiếc quần tây màu đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-chiem-huu-dien-cuong/1982964/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.