Sau khi chơi dưới trời tuyết cả lúc lâu sau cô mới chịu về nhà, trên đường về nhà Nicoletta chủ động liên lạc với cô. Không phải tự nhiên mà cô biết đó là Nicoletta đâu vì cô có thói quen lưu số điện thoại lạ vào máy thôi nên mới biết đó là ai. Ái có chút không muốn bắt máy đâu vì cô không muốn kí hợp đồng hợp tác với công ty, một phần nữa là do Tề Dụ Minh đang ở đây nên cô cũng không tiện nghe điện thoại. Điện thoại cô không ngừng reo lên làm Tề Dụ Minh cũng phải chú ý, anh quay qua bảo cô nghe máy.
Ái cười ngượng đưa tay ấn nút nghe.
"Alo, chị Nicoletta chuyện hôm trước em vẫn chưa suy nghĩ xong có thể đợi em một vài hôm nữa không?" Đây là kế hoản binh thôi, đợi lúc không có mặt cô định sẽ gọi lại để nói không hợp tác.
"Sao vậy điều kiện bên chị không tốt à? Hay em có gì cản trở sao?" Nicoletta có chút nghi ngờ vì điều kiện cô đưa ra nếu là người khác sẽ không cần suy nghĩ mà đồng ý ngay lập tức, còn cô bé này cứ nhân nhượng qua lại không muốn kí hợp đồng hãy có một nguyên nhân nào khác. Nếu Ái không đống ý thì thật tiếc cho một giọng hát hay.
"Ái là ai?" Tề Dụ Minh nhẹ giọng hỏi cô, thấy Ái có chút khó khăn khi nói chuyện nên anh hỏi.
Bên kia Nicoletta cũng nghe thấy tiếng của đàn ông vang lên trong đầu liền nảy ra một suy nghĩ. Cô bé đó cũng chỉ là sinh viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-chiem-huu-dien-cuong/1982960/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.