Đáng chết.
Quên mất còn có người giám sát và điều khiển chuyện này.
Hắn hạ mắt nhìn xuống người con gái trước mặt, khóe môi cô cong lên thành hình vòng cung, nụ cười mang đậm sự cay đắng, ngực hắn bỗng nhiên cảm thấy không thoải mái.
Đi theo hắn khiến cho cô cảm thấy khó chịu đến như vậy sao?
“Đi, không để cho phòng an ninh nhìn thấy, chúng ta cứ đi thôi!”
Cung Âu liều lĩnh mà nói đại một câu, lại cúi đầu hôn môi của cô.
Lần này, Thời Tiểu Niệm lại không hề giãy giụa, cô nhất định phải luôn khắc ghi trong lòng, giữa hai người bọn họ chỉ có cái hợp đồng đáng hổ thẹn này mà thôi.Cung Âu càng hôn càng sâu, một đường hôn xuống xương quai xanh của cô, đem cô bế lên, đi ra khỏi thang máy.
Lần này, hắn bế cô theo kiểu công chúa.
Hắn bế cô thẳng tới căn phòng hắn mới đặt, đêm nay còn rất dài, hắn không gấp, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến.
Phòng tổng thống, rộng 650 mét vuông, mọi thứ đều xa hoa lộng lẫy.
Lúc này, ánh mặt trời chiếu sáng cả phương Đông, Thời Tiểu Niệm tỉnh giấc, thấy mình đang nằm giữa chiếc giường tròn thật lớn, thế nhưng từng hơi thở đều cảm thấy khó khăn, tất cả đều là do Cung Âu đang đè lên người cô.
Đêm nay, cô cơ bản là ngủ không ngon, lúc nào cũng nửa tỉnh nửa mê.
Một lúc sau, Cung Âu ôm cô chặt đến mức cô không thở được, lúc này, cô lại mơ mơ màng màng mà nghĩ đến cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2581513/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.