“Lục soát kiểu này không đúng chút nào.” Tiểu Niệm cuống lên:
“Nếu không các ngươi lục soát lại một lần nữa đi.”
“Được rồi. Không cần nói nữa”
Đôi mắt đen lấy, âm trầm của Cung Âu quét về phía Thời Tiểu Niệm, ngữ khí giận dỗi nói “Mới sáng sớm còn muốn tôi nghe cô phí lời bao lâu nữa thì mới chịu đi làm bữa sáng hả.”
“Nhưng...”
“Không có nhưng nhị gì hết.” Cung Âu từ trên ghế sa lông đứng lên, nắm lấy cánh tay nhỏ bé của cô, cô kéo đến trước mặt mình, gương mặt tuấn tú ép thẳng xuống trước mắt cô, môi mỏng gần như dán lên môi cô, “Thời Tiểu Niệm cô nghe kĩ cho tôi, nếu không có căn cứ chính xác thì đừng phí lời với tôi.”
“”
“Cô rãnh rỗi như vậy thì chúng ta tiếp tục làm vài lần đi” lời nói đầy ám muội của Cung Âu vừa xong, hắn liền há miệng cắn vào môi cô.
Chó điên.
Thời Tiểu Niệm đau đến cau mày, nhìn thấy ánh mặt âm u của hắn, không dám nói cái gì nữa, nói, “Được, tôi đi làm bữa sáng.”
Ở trước mặt cung Âu, cô không dám làm gì cả.
“Lúc này mới chịu làm sao.”
Cung Âu cong nhẹ khóe miệng, vừa đi vừa dặn dò, “Phong Đức, thông báo xuống dưới, sau hai giờ Tổng Công Ty mở cuộc họp, lên kế hoạch thu mua công ty Long thái, nói bọn họ đưa cho tôi một phương án tốt nhất, bằng không nghỉ hết đi.”
“Dạ, thiếu gia.”
Phong Đức cúi đầu, quay đầu nhìn về phía Thời Tiểu Niệm, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2581510/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.