Editor: shinoki
Hai chữ hài lòng, hắn tăng thêm trọng âm.
Giống như một lưỡi lê vậy, hung hăng đâm vào ngực cô, đâm vào máu thịt.
"Tôi cho là anh và Mona tình cảm thay đổi tốt hơn." Cô nói, thanh âm lộ ra vẻ run sợ.
"Anh không nghe những thứ kia, anh hỏi, em có hài lòng không, hử?" Cung Âu hỏi, tròng mắt đen nhìn chằm chằm cô, mong đợi câu trả lời của cô.
Thời Tiểu Niệm chưa từng thấy qua bộ dạng này của hắn, từng bước ép sát giống như đang chất vấn cô, chất vấn một kẻ phụ lòng.
"Cung Âu, anh không nên bày ra bộ dạng này."
Môi Thời Tiểu Niệm khẽ run nói ra khỏi miệng, cô chẳng qua là hy vọng hắn không bị thương mà thôi, cô chẳng qua là cảm thấy, hắn cùng Mona ở chung một chỗ hắn mới có thể có cuộc sống tốt hơn, sẽ không bị cô làm mệt.
Cô cho là hắn đã nghĩ thông suốt.
Cô cho là hắn muốn có cuộc sống mới, trở lại quỹ đạo nên có của hắn.
"Thời Tiểu Niệm, sao em phiền vậy, kêu em nói một câu hài lòng hay không hài lòng khó như vậy sao?" Cung Âu có chút không vui mím môi.
Lúc này, cô nói không hài lòng không phải sẽ đâm hắn một nhát sao, giống như hắn nói, nên tới đã tới, nên chuẩn bị đã chuẩn bị, tên đã lắp vào cung, không bắn không được.
Cô phải để hắn đi đính hôn, nếu không, hắn sẽ lại bị thương.
Nếu đã tới bước này, không thể quay đầu lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2580646/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.