Editor: shinoki
Mặc kệ thế nào, cô phải đi.
Cô đi, hắn mới có thể bình an vô sự.
Liều mạng một chút, Thời Tiểu Niệm xoay người muốn mở cửa.
" Ầm."
Tay Cung Âu đột nhiên đè vào bên tai cô đặt trên cửa kính, dùng sức nhấn lên.
" Chờ một chút."
Người kia đứng ở sau lưng cô, thấp mắt nhìn chằm chằm cô, tầm mắt khóa mặt cô lại, trên mặt anh tuấn không có bất kỳ biểu lộ gì, lạnh lùng mở miệng, "Nhìn lúc em nghe được anh có ý tự sát, liền nguyện ý đi theo Phong Đức, anh nghĩ anh nên nói cho em biết hậu quả nếu em từ chối giao dịch này."
Hậu quả.
Tại sao lại có hậu quả?
Thời Tiểu Niệm đứng ở nơi đó, ngước mắt lên chống lại tầm mắt của hắn, trên người lạnh đến khó hiểu, giống như bị ngâm trong băng thiên tuyết địa vậy.
"Thời Tiểu Niệm."
Cung Âu một tay đặt trên cửa, mặt ép tới gần má cô, mũi cơ hồ dán lên mặt cô, hô hấp ấm áp phả lên mặt cô, môi mỏng chậm rãi mở, từ chỗ sâu phát ra âm thanh, "Hậu quả em cự tuyệt chính là, anh sẽ biến buổi lễ đính hôn này thành tang lễ!"
"Tang lễ của ai?"
Thời Tiểu Niệm hỏi, thanh âm hoàn toàn run, lời cũng nói không hết.
Tại sao phải biến thành tang lễ ?
"Dĩ nhiên là tang lễ của anh và Mona, nga, đúng, anh yêu em như vậy, làm sao chịu để cha anh hại em, anh mang cha anh đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2580644/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.