Editor: shinoki
"Annie, xem camera giám sát xem rốt cục ai không có giáo dục."
Thời Tiểu Niệm ngước mắt nhìn vị trí camera.
Mặt Mona hơi biến sắc, cửa phòng họp lúc này được mở ra, vài nhân viên cao cấp ôm văn kiện từ bên trong đi ra, đi tới của thấy một màn này cũng ngẩn người tại đó.
"Thế nào?"
Cung Âu từ phía sau bọn họ đi ra, tròng mắt đen lãnh đạm nhìn lướt qua.
Thấy Cung Âu, lòng Thời Tiểu Niệm chợt lạnh.
Thì ra hắn ở ngay trong phòng họp.
Đây là cửa cách âm, Cung Quỳ ở bên ngoài khóc thảm thương như vậy, hắn cũng không ra liếc mắt nhìn.
"Cung Âu." Thấy Cung Âu, Mona cười một tiếng, quyến rũ vạn thiên, môi đỏ mọng cong lên, thân thể rất tự nhiên nhích lại gần Cung Âu, "Em tới gặp anh."
Sắc mặt Cung Âu lãnh đạm.
Người xem xung quanh nghe vậy đều nhìn về phía Thời Tiểu Niệm.
Thời Tiểu Niệm nhìn Cung Âu và Mona, không nói gì, chờ Cung Âu ra tay.
Cung Âu chống lại tầm mắt của Thời Tiểu Niệm, tròng mắt đen trầm xuống, không nói gì.
Cửa phòng họp trong nháy mắt yên tĩnh quỷ dị, chỉ còn lại Cung Quỳ không cầm được khóc thút thít.
Cung Âu thấp mắt nhìn đống sứ vỡ vụn dưới đất, nhíu mày, " Người đâu, quét dọn đống rác rưởi này đi, chuyện này cũng phải để tôi nhắc sao?"
" Dạ, tổng giám đốc."
Annie lập tức chạy đi.
Nghe nói như vậy, Cung Quỳ quên khóc, ngơ ngác nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2580449/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.