"Thanh Nhược!" Cảnh Trường Bách lật đật chạy vào, anh nâng lên tay bị cắt đứt của cô, nhìn sang Nhan Chỉ Yên, "Các người vừa làm cái gì với cô ấy hả?!"
Trên mặt Nhan Chỉ Yên nhiễm ý cười đắc chí, đang muốn nói chuyện, đang muốn nói gì đó thì bỗng ả nhìn ra ngoài cửa rồi che lại bụng dưới ngã xuống đất, "Xin các người buông tha cho tôi và dì Lý đi, thật sự chúng tôi không biết gì hết."
"Không biết cái gì?" Dạ Đình Sâm bỗng nhiên xuất hiện, chân dài lướt qua Cảnh Trường Bách cùng Nhan Thanh Nhược đi về phía Nhan Chỉ Yên, đỡ ả lên, "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Sâm". Nhan Chỉ Yên khóc lóc bổ nhào vào ngực y, "Em và dì Lý đã biết bí mật của chị ấy, chị ấy vì không cho nói ra nên lừa chúng ta tới đây, không chỉ bắt cóc dì còn uy hiếp em..."
"Uy hiếp em cái gì?"
"Muốn, muốn giết em đó ô ô..." Nhan Chỉ Yên khóc càng lớn.
Cảnh Trường Bách mặt ngạc nhiên không thể tin nổi, Nhan Thanh Nhược ngồi dưới đất đã không biết nên nói gì nữa.
Dạ Đình Sâm thương tiếc vuốt sợi tóc Nhan Chỉ Yên, "Em biết bí mật gì của chúng hả?"
"Không thể nói được, Sâm, em rất sợ."
"Đừng lo lắng, có anh ở chỗ này," Dạ Đình Sâm nhẹ nhàng dỗ dành và lừa ả nói ra, "Nói cho anh biết, đó là bí mật gì?"
Lúc này Nhan Chỉ Yên mới ngẩng đầu lên, làm trò trước mặt mọi người, ấn mở ghi âm.
Giọng nói thuộc về Nhan Thanh Nhược chậm rãi trôi chảy lan hết toàn bộ phòng bệnh.
"Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sung-vo-xin-tiet-che/1083240/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.