Nhan Thanh Nhược dựa theo chỉ dẫn đi vào phòng bệnh, cơ thể suy yếu rách nát của cô không chịu nổi, ai cũng không biết cô dựa vào cái gì mà tới được đây.
Phòng bệnh mở ra không có người ông nội gần chết của mình, chỉ có Nhan Chỉ Yên cầm dao bắt cóc mẹ của cô.
Trước mắt Nhan Thanh Nhược mở hồ không rõ, đầu váng mắt hoa.
"Nhan Thanh Nhược, rốt cuộc mày cũng tới rồi!" Nhan Chỉ Yên câu lên môi cười lạnh, trên mặt là biểu cảm hết sức xấu xa, "Tao muốn mày quỳ xuống."
Nhan Thanh Nhược thở không ra hơi, cô tới đây gấp quá cho nên không có ai giúp đỡ, chỉ có thể dùng chân bị gãy của bản thân tự dẫm lên đất thôi, "Cô nói cái gì?"
"Tao nói mày quỳ gối xuống trước mặt tao, bằng không tao sẽ giết chết mẹ của mày!" Nhan Chỉ Yên hơi dùng sức khiến mẹ Nhan sợ đến mức lớn tiếng kêu khóc.
"Nhược nhi, con nghe lời nó nói đi, mẹ thật sự rất sợ hãi!"
Trong ấn tượng của Nhan Thanh Nhược, từ trước đến giờ đều là bộ dạng mẹ Nhan đánh cô tán loạn, chưa bao giờ gặp qua bộ dạng chật vật này của bà?
"Nhan Chỉ Yên, giết người là phạm pháp, cô dám làm tổn thương mẹ của tôi thì ba sẽ không bỏ qua cho cô đâu."
"Câm miệng! Từ ba cũng xứng cho mày gọi à? Mày chỉ là con gái bất hợp pháp, đó là ba ba của tao! Mày dơ bẩn thấp hèn, không xứng được gọi ông!"
Ả dùng sức cứa vào cổ mẹ Nhan, "Nhan Thanh Nhược, tao nói một lần cuối cùng, quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sung-vo-xin-tiet-che/1083239/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.