Cốc...cốc...
'Ai vậy ?'
"Là con đây thưa nội !"
'Diễn Quân vào đi'
Vừa đẩy cửa phòng bước vào, Diễn Quân nhìn thấy Diễn lão gia ngồi nhàn nhã uống trà, tư thế như đang đợi ai, anh khẽ hỏi "nội đang ngồi đợi ai sao ?"
'Ta đang ngồi đợi con'
Diễn Quân nhíu mày "nội biết là con sẽ đến tìm nội sao ?"
'Nội đoán là thế !'
"Con có chuyện muốn hỏi nội".
'Diễn Quân cứ hỏi'.
"Cô gái vừa nãy là ai vậy nội ?"
Diễn lão gia cười tươi "Con muốn hỏi Thuần nhi sao ?"
Diễn Quân nhíu mày "Thuần nhi ?"
Diễn lão gia gật đầu "nó là Thuần nhi, tên đầy đủ của nó là Mộ Thuần".
Diễn Quân chết lặng "Cô ta là Mộ Thuần sao ?"
'Đúng vậy !'
Diễn Quân xoa nắn mi tâm "không trùng hợp đến vậy chứ ?"
'Diễn Quân còn gì muốn hỏi nội nữa không ?'
"Dạ không, nội nghỉ ngơi đi !"
Diễn Quân lẳng lặng rời đi...vừa đến cửa anh ngoáy đầu nhìn ông nội mình.
'Thuần nhi, nó là một đứa con gái tốt. Con có đốt đèn đi khắp thế gian này cũng không thể tìm được một người con gái nào tốt như nó đâu. Đừng để vuột mất một cô gái tốt như vậy, lẽ ra đã là của mình'.
Diễn Quân không có phản ứng gì, anh tiếp tục bước đi...
"Cô ấy là Mộ Thuần thật sao ? Sao lại như vậy chứ ?"
Diễn Quân nhìn vào lịch thì thấy hôm nay đã là ngày mười bảy, anh nhíu mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-so-vo/3643343/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.