*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lạc Y mở tủ lạnh lấy ra hai cốc nước cam. Cô mang ra phòng khách, đặt lên bàn rồi ngồi xuống bên cạnh Tuệ Mẫn.
Thật khó hiểu, Tuệ Mẫn làm gì cứ ôm lấy quyển sách, lúc chiều cô mà không nhắc là bỏ luôn cả bữa cơm. Vừa đọc sách, môi vừa cười tủm tỉm, cô chẳng hiểu nổi Tuệ Mẫn đang nghĩ gì nữa.
- Cậu đọc gì vậy Mẫn? Uống nước đi nè.- Cô hỏi.
- À...mình đang đọc quyển "Phong Cửu".- Tuệ Mẫn giật mình.
- Sao cậu nói không mua được mà. Bây giờ có ở đây rồi?- Lạc Y chu môi nói.
- Của người ta cho mình mượn đấy.- Nhắc đến người đó, Tuệ Mẫn cười tít cả mắt.
- Cậu ngưng lại một xíu đi.- Lạc Y lấy quyển sách của Tuệ Mẫn gấp lại và để lên bàn.- Rồi, bây giờ kể mình nghe. Từ hôm qua tới giờ sao cậu vui thế? Môi lại cười không ngớt.
- À thì...- Tuệ Mẫn mím môi, cô ái ngại không biết nói làm sao.
- Thì thế nào?- Lạc Y không khỏi thắc mắc.
- Thì hôm qua đi thư viện mình gặp một người con trai. Anh ấy có vẻ là người đàng hoàng lắm. Ăn nói từ tốn, cư xử lại ân cần nữa. Hôm nay ảnh mang quyển này cho mình mượn đấy.- Tuệ Mẫn ngượng đến đỏ cả mặt, cúi gằm mặt xuống, hai tay cô siết chặt vạt áo.
- Cậu sao dễ tin người vậy? Mính nói cậu biết nhé, những người giả danh học thức toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sac-lam-vo-anh-tan-hai-lan/44207/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.