………………
Tiếng của Tình Không đột nhiên vang lên phía sau lưng, cậu hoảng sợ, quay đầu, hình như chột dạ nhìn cô nói, “Không có!”
Tình Không cũng không tiếp tục hỏi, tiếng Việt Trạch quát lớn lập tức truyền đến, “Tình Không, em đứng ở nơi đó là tốt rồi, không cần đến giúp đâu!”
Việt Trạch cầm dao thái trong tay, chiến đấu hăng hái với con cá trích trong tay, ngày đó ở trên máy bay bộ dạng Tình Không chảy máu dọa chết cậu. Cậu kiêng kị không muốn để cô phải chịu thêm bất cứ nỗi sợ hãi nào.
“Không có việc gì, em có thể giúp!” Tình Không thiện ý nói xong, từ nhỏ đến lớn, cô cũng là đại tiểu thư mười ngón tay chưa động bất cứ thứ gì, nhưng nhìn Việt Trạch như vậy, cũng là một người đàn ông không biết nấu nướng.
“Không cần, không cần, tự anh làm được! Em ra ngoài nhanh lên!” Việt Trạch giấu dao sau lưng, thực sợ hãi ngộ nhỡ làm Tình Không bị thương, cô không có lại tiếp tục cưỡng cầu, lui ra ngoài đi tắm rửa ở phòng bên.
Tình Không thật cẩn thận dẫm trên thảm mềm, dòng nước theo đầu vai của cô đi xuống, cô xem đóa hình xăm trên đầu vai kia, lúc Lôi Ân khắc nó lên, có lẽ là muốn cô cả đời cũng không quên được hắn?
Miệng viết thương đã kín, chỉ để lại một vết sẹo màu trắng nhợt nhạt, ánh mắt của cô đi xuống, dừng ở chiếc bụng bằng phẳng của mình, ngón tay chậm rãi vuốt ve, đây là đứa con của ác ma……
Chỉ cần nghĩ trên khối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-qua-tan-nhan/2087928/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.