Chương trước
Chương sau
Những dấu hôn trên người Tình Không sau vài ngày mới tan, hai ngày này cô không ra khỏi cửa, đến lúc ra ngoài nhìn thấy mặt trời, nâng thủ che mắt, có hơi không thoải mái khi tiếp xúc với ánh sáng mạnh.

Dưới lầu, một đám người vây quanh một con vật lông đen, Tình Không nhớ rõ, ngày Lôi Ân đem cô từ La Mã trở về, hắn cho cô một con tàng ngao giống hệt Mark, nhưng nó là cái, không có to như Mark, cũng không ôn thuần như Mark, mấy cô hầu kia làm sao không sợ nó cho được.

Tình Không xuống lầu, đám người tản ra một ít, Tình Không nhìn vừa đã cảm thấy con vật bị cuốn hút, nó tựa hồ không sợ sinh, nhìn thấy Tình Không thì bày bộ dạng lấy lòng, dung bộ lông ướt sũng của mình cọ vào chân của cô.

Cô không phải đã bảo Dịch Hàn đem nó đi rồi sao? Như thế nào còn tại nơi này?

“Tình Không tiểu thư, điện hạ nói, con chó ngao tây tạng này chỉ có thể nuôi ở chỗ chúng ta!” Định Na cười hì hì nói với Tình Không, sau khi Tình Không quay trở lại nơi này, Định Na cũng đi theo cô vào sống tại đây.

Tình Không sắc mặt thản nhiên, nhưng tùy ý gật gật đầu, sau đó ngồi khom thân xuống, con vật này thực là giống Mark.

Nhưng ánh mắt thì khác, Tình Không nhìn con ngươi màu lục của nó, răng nanh thực sắc bén, Tình Không vươn tay ra, nó cũng không có cắn cô.

“hừ…… Nên cho mày một cái tên như thế nào nhỉ?”

Tình Không oai đầu tự hỏi một trận, sau đó lại nhìn nó, khóe miệng a nở ra một chút hồn nhiên tươi cười.

Cô nắm lấy móng vuốt của nó, sau đó vuốt nó đầu, trong đầu quật khởi một cái trò đùa dai ý niệm trong đầu,“Về sau, mày sẽ gọi là King, được không?”

Cô không thích nghe thấy Sơ Tình gọi tên Lôi Ân, đó giống như một loại cảm giác sở hữa, chỉ có Sơ Tình mới có.

Định Na nghe Tình Không nói ra lời kia sau, thiếu chút nữa không nhịn được mà phun nước miếng, đó là tên tiếng anh của điện hạ, Tình Không tiểu thư thế nhưng lại dùng nó để đặt tên cho con chó?

“Sao? Cái tên này nghe thế nào? King, về sau ta chính là chủ của mày, đến đây, đứng lên chuyển động một vòng xem!” Tình Không khoa tay múa chân với con vật đang ngồi kia, thấy nó nghe lời đứng lên, hai móng vuốt vẫn đang bị Tình Không nắm lấy, cô đột nhiên cười thoải mái, Lôi Ân đáng chết, về sau còn dám khi dễ cô, cô sẽ sai King cắn chết hắn!

Lúc này, tại Trung Quốc xa xôi có một người đàn ông đang âm thầm nở nụ cười châm chọc,“Khẳng định lại là có cô gái nào đang nhắc tới Lôi Ân điện hạ vĩ đại nhà chúng ta rồi, chậc chậc!”

Lôi Ân thét lớn một tiếng, chặt đứt hình ảnh phía trước, lạnh lạnh ném cho người kia một câu,“Nếu tôi mà nghe thấy An Kỳ lại nói cậu không đối xử tốt với nó thì tôi sẽ sang Trung Quốc lột da cậu!”

Tiếp theo, hình ảnh bị mở ra, Lôi Ân ỷ người về phía ghế sô pha, ngón tay gõ xao mặt bàn, sau đó cầm lấy bên cạnh diêu khống đem điều hòa độ ấm lại điều cao mấy độ.

Về sau, tiếng cười nhỏ dần đến mức không nghe thấy. Khẳng định lại là Mộ Tình Không, cái người phụ nữ kia đang mắng hắn!

Tình Không hiện tại không tin bất kì kẻ nào, cho nên việc mang cơm cho King hoàn toàn do Đich Na phụ trách.

Tình Không nhớ tới, hơn một tháng trước, Mark trúng đạn, mạng của nó được cứu, sau lại Hàn Húc kiểm tra, nói là nó bị ngộ độc thức ăn.

Cô lập tức hỏi Định Na xem mấy ngày đó là do ai đem thức ăn cho Mark, cũng chỉ có thể là người hầu của biệt thự này.

Theo lời Định Na, là do Cốc Vân nói đổi thuốc cho Mark, Tình Không nhất thời liền hiểu được.

Ngày đó Sơ Tình sảy thai, Mark không bình thường, Cốc Vân sao mà khéo sắp xếp cho Lôi Ân thấy một màn Sơ Tình bị ngã như vậy, mục đích của bà ta là cô, mà Mark là thay cô chịu chết!

Lúc đó, Lôi Ân thật sự muốn giết cô, Tình Không càng nghĩ càng kinh hãi, Mark đáng thương cứ như vậy mà bị hại chết, cô quyết không để nó chết oan như vậy.

“Tình Không tiểu thư, Tình tiểu thư đang ngủ, cô không thể vào trong!” Dưới lầu người hầu nhìn Tình Không từ bên ngoài vọt đến, trực tiếp xông lên lầu, các cô vội vàng đuổi theo, phòng ngủ lầu hai, Cốc Vân vừa đi ra, liền nhìn thấy Tình Không đang hầm hầm tức giận chạy tới.

“Làm gì mà to to nhỏ nhỏ vậy? Nơi này là nơi cô đến được sao?” Cốc Vân vừa thấy Tình Không là không vui, hồng nhan họa thủy này do Lôi Ân dẫn về, bà thập phần không hài lòng.

“Thuốc của Mark là do bà đổi, đúng không?”

“Là bà bày kế khiến tôi hại Sơ Tình sinh non đúng không?”

“Đem tôi nhốt một chỗ, còn cho người dẫn tôi đến động rắn cũng là bà……”

“Còn có lần đó nữa, cho tôi uống thuốc, khiến cho tôi dù là xử nữ cũng không ra máu được, cũng là bà làm, đúng không?”

“Cốc Vân, bà trăm phương nghìn kế hại tôi, là ý của bà hay là Sơ Tình?”

Tình Không đột nhiên cảm thấy thực sợ hãi, cô biết Cốc Vân là người thân nhất với Sơ Tình, là người Sơ Tình tin tưởng nhất, nếu Cốc Vân vì Sơ Tình mà làm vậy thì cô cũng có thể hiểu được, nhưng nếu là do Sơ Tình sai khiến thì sao?

Hai người là chị em ruột mà…!

“Câm miệng! Việc này đều là tao làm, cùng Sơ Tình không liên quan, tao chính là muốn giết chết thứ yêu tinh như mày. Tao nói cho mày hay, chỉ cần mày còn ở chỗ này một ngày, mày cũng đừng mong được yên thân!” Bộ mặt Cốc Vân dữ tợn, sự ghen ghét tức giận đối với Tình Không hoàn toàn lộ ra. Tình Không thở ra một hơi, sau lại yên tâm nở nụ cười.

“Nếu là bà, tôi đây sẽ không khách khí, lão thái bà này, hôm nay tôi sẽ báo thù huyết hận thay cho Mark!” Tình Không xắn ống tay áo, không đợi Cốc Vân phản ứng lại, cô liền giương nanh múa vuốt muốn xông đến chỗ bà ta.

“Ba”“Ba”“Ba”“Ba”

Tiếng đánh tát tay vang lên không ngớt, mỗi lần đánh xuống Tình Không như trút hết toàn bộ sức lực. Trước kia bà ta khinh thường cô, cô không thèm so đo, nay bà ta càng ngày càng được nước lấn tới.

“A! Con tiện nhân này, cũng dám đánh tao, người đâu, mau giữ con bé này lại!” Cốc Vân rít gào, lại nhìn thấy đám người làm cách họ không có xa.

Vài người ba chân chân bốn cẳng chạy tới kéo Tình Không ra, Cốc Vân ăn vài bàn tay, trên mặt cũng bị Tình Không cào, còn tóc trên đầu cũng bị Tình Không tóm lấy lôi kéo, hai mắt bà ta đỏ lửa muốn đánh lại, Tình Không một cước đá lên Sơ Tình ở bên trong nghe thấy ồn ào bên ngoài, lúc mở cửa ra vội che ở trước người Cốc Vân, lĩnh trọng một cước của Tình Không.

Đá vào bụng của Sơ Tình, nơi đó xuất huyết nhiều quá, Sơ Tình lập tức trắng mặt, ngồi xổm xuống thân bưng kín bụng.

“Con tiện nhân này, dám đánh Sơ Tình, tao đánh chết mày!” Cốc Vân nổi giận, đang chuẩn bị dắt Tình Không tóc hướng trên tường chàng khi, Lôi Ân xuất hiện,“Các ngươi đều đang làm cái gì?”

Hắn rống một tiếng, mọi người lập tức đều dừng tay, Lôi Ân rất nhanh tới đỡ Sơ Tình đứng dậy, nhìn đến vẻ mặt Cốc Vân chật vật, Sơ Tình sắc mặt trắng bệch, Tình Không vẫn một bộ giương nanh múa vuốt, hắn rít gào, “Có chuyện gì? Là cô động thủ?”

Hắn ánh mắt lạnh lùng hướng Tình Không trên người tảo đến, nàng thẳng thắn thân thể, không sợ chết trả lời,“Đúng, nhưng mà là lão thái bà này…..”

Tình Không nói còn chưa xong, bàn tay Lôi Ân đã lập tức hạ xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.