" Soạt soạt " Không nói không rằng anh vác cô lên vai nói 
" Vậy thì tôi đành tiền trảm hậu tấu vậy? " 
Anh cười sáng lạn nhìn cô. Rồi vác cô đi từ đại sảnh đến bãi đổ xe. Bao nhiêu ánh mắt nhìn họ, làm cô có chút xấu hổ và gương mặt đỏ hồng nói 
"Tôi đi ăn cơm với anh à được chứ gì ? Tần thiếu thả tôi xuống đi " 
Vẻ mặt này của cô làm anh có cảm giác cô cũng rất đáng yêu, đúng là ngoài lạnh trong nóng mà. Nhưng anh nào có biết trong lòng cô cũng đang rung động không hền nhỏ. Cảnh này lọt vào máy ảnh của một số phóng viên. Tiếng " cách cách " làm cô hiểu được họ bị chụp hình rồi. Cô liền nói với anh 
" Tần thiếu lo giải quyết đám phóng viên đó đi, tôi không muốn có thêm tin đồn về mình đâu " 
Ánh nhìn của anh bèn rơi lên gò má phúng phính của cô 
" Chụt " 
Cô giật mình nói " Anh làm gì vậy ? " 
Anh dịu dàng nhìn cô nói 
" Không gọi tôi là Tần thiếu nữa hử ? " 
Cô vội chạy đến xe và yên vị vào ghế lái nói 
" Lên xe đi chứ ? Đi ...đi ăn " 
Anh nhìn cô cưng chiều mà đến bên chỗ ghế lại nói 
" Em biết chỗ tôi đặt ở đâu à " 
Cô không suy nghĩ nói " Không biết " 
Anh cóc đồ cô và chậm rãi nói 
" Sang kia ngồi đi, tôi chở em " 
Cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-tro-ve/2667624/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.