Chương trước
Chương sau
Sáng hôm sau, bầu trời trong xanh, chim hót líu lo nhưng có một người con gái vẫn chưa dậy nổi. Người đàn ông thì tinh thần sảng khoái. Gương mặt tươi tắn như nở hoa. Thiếu Kỳ thay xong tây trang thì nhìn cô nói

" Mèo hoang nhỏ, dậy thôi, sáng rồi "

Cô trở mình quay lưng về phía anh nói

" Cho thêm 10 phút đi "

Anh cưng chiều nhìn cô, lấy tay vỗ vỗ mông cô nói

" Dậy đi sang nhà lão gia tử kìa "

Gương mặt cô vẫn còn ngái ngủ và nói

" Lão gia tử là ai ?"

Anh nhanh miệng nói " Cha chồng em đó "

Cô bật lại anh nói

" Đồ bất hiếu nhà anh. Sao dám nói ba như vậy hả ?"

Anh cười cợt nói " Được được không nói như vậy ? Nói là bà của chúng ta có được không ?"

Cô mè nheo nói " Được được tùy anh. Thêm 10 phút nữa nha "

Anh chợt ép sát, ôm cô từ sau lưng, hơi thở anh phà vào cổ cô làm cô nhột nói

"Anh đừng như thế em nổi da gà luôn rồi "

Anh nhìn biểu hiện của cô, càng ôm eo cô siết chặt hơn và nói

" Nếu như đêm qua chưa thõa mãn em thì hôm nay anh bù lại nhé. Không cần qua nhà ba mẹ nữa được không ?"

Cô vừa nghe anh nói thì còi cảnh báo vang lên nha, chế độ cực kỳ nguy hiểm, cô bật dậy thì " Rắc "

Cô than vãn nói " Ui da cái eo già của mình "

Anh cười mỉm nhìn cô nói

" Dậy đi anh bế em đi tắm"

Cô có chút ngại ngùng nói

" Không cần tôi tự đi "

Nói xong cô leo xuống giường định đứng dậy thì chân mềm nhũn lẩm bẩm

" Đúng là sinh lực dồi dào nhỉ ? Làm mình ra nông nỗi này cũng khá giỏi đấy. Hic đạu quá "



Anh nhìn thấy cô bước đi khó khắn thì nói

" Anh bế em "

Mặc kệ cô vùng vậy, anh cứ hiện nganh bế cô đi nói

" Có phải chưa từng nhìn đâu em che cái gì hả ?"

Cô đánh vào anh một cái thật mạnh nói

" Hôm qua khác hôm nay khác "

Anh cạ trán mình vào mũi cô nói

" Có gì khác hả ? Chỉ là chúng ta thân mật với nhau hơ trước nên em ngại à "

Nói xong anh bế cô đến nhà tắm đặt cô vào bồn tắm xong anh lại lưu manh nói

" Cần anh tắm cho em không ?"

Uyển Tâm hét lên " Ra ngoài đi "

Tiếng đóng cửa vang lên, làm Uyển Tâm ngạc nhiên lẩm bẩm

" Anh ấy ngoan như vậy từ bao giờ ? "

Nói xong cô vừa xả nước vào bồn tắm vừa chuẩn bị gội cả đầu mình. Đêm qua chỉ lau mình căn bản làm cô thấy có chút khó chịu. Ngăm mình vào bồn nước ấm cô cảm thấy mình như sống lại rồi. Tinh thần sảng khoái, đầu ốc tỉnh táo, đau đớn mệt mỏi cũng tan biến mất. Tắm quả nhiên là thoải mái nhất.

Tắm xong cô khoác áo choàng tắm đi ra ngoài, cô nói

" Sống lại rồi "

Anh ngồi trên ghế uống trà nhài mà nhìn cô mỉm cười nói

" Nhanh đi ba mẹ đang đợi "

Uyển Tâm nhanh chóng phản ứng nói

" Chết mình quên mất là cần nhanh lên mới được "

Cô định về phòng mình thay đồ thì anh nói

" Em đi đâu vậy ?"

Cô nói "Tôi về phòng mình thay đồ "

Anh liền nói " Ngủ chung với anh xong rồi giờ lại định phân chia ranh giới à "

Cô nhìn anh khó hiểu nói

" Đồ tôi bên phòng tôi mà, không lẽ anh định để tôi mặc đồ nam à "



Anh che miệng khẽ cười nói

" Đồ em sáng nay tôi kêu người hầu để trong tủ tôi rồi "

Cô ngạc nhiên nhìn anh nói

" Từ lúc nào mà trong nhà mình có người hầu vậy ?"

Anh đứng dậy đút tay vào túi quần nói

" Từ hôm nay. Anh xuống lấy xe chờ em "

Cô ngơ ngơ đáp anh nói

" Ờ ờ tôi biết rồi "

Nói xong cô mở tủ quần áo ra, ánh sáng thoáng chốc đâm vào mắt cô, nhà giàu đúng là nhà giàu nhỉ ? Mẫu mới nhất của mùa xuận năm sau của nhà thiết kế Jolie Yung lại nằm ở đây hết. Chắc mẹ của Selina vui lắm.

Cô nhìn tủ quần áo thì lại ưng chiếc áo sơ mi trắng ống tay loe, có sợi lục buộc vào cổ làm nổi bật chiếc cổ mãnh khảnh của cô. Mặc chiếc quần tây làm nhìn cô giống cô nàng công sở chuẩn bị đi làm hơn la về nhà ba mẹ chồng. Cô lại nhìn thấy chiếc váy xòe màu đen, thì lấy ướm thử, thấy ok hơn nên cô đành thay quân tây ra vậy. Xong trang phục cô ngắm mình trong gương thầy ổn thì liền xách túi xách LV màu đen cùng với giày bot trắng. Hai màu tương phản đen trằng trên người cô nhìn rất hài hòa.

Cô nhanh chóng xuống dưới nhà thì thấy chiếc xe roll royce đen đầy sang chảnh đang đậu trước cửa nhà. Cô bước lên xe và ý kiến với Thiếu Kỳ

" Anh đi về nhà ba mẹ hay là đi sự kiện vậy? Mà lại đi chiếc xe này "

Anh thản nhiên nhìn cô nói

" Đây là chiếc ổn nhất trong gara rồi đó "

Cô bèn nhìn anh nói " Ổn ở chỗ nào?"

Anh vỗ đầu cô nói " Vì nó màu đen "

Cô đành im luôn nhìn anh nói

" Okay màu đen "

Trên đường lái xe anh thấy cô cứ dúi mắt vào điện thoại thì nói

" Em ngủ một chút đi, hôm qua em ngủ có nhiêu đâu "

Cô không nhìn anh mà đáp với giọng giận dỗi nói

" Tại ai mà tôi như thế này hả ?"

Anh nhìn gương trên xe thấy rõ biểu hiện trên mặt cô thì nói

" Okay tại anh tại anh được chưa ? Em mau ngủ đi "

Cô vui vẻ ngắm mắt lại và hy vọng khoảnh khắc này không bao giờ trôi qua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.