🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phó Thắng Nam cười nhẹ nói: “Được rồi.

Ý nghĩa của chữ được rồi này rất nhiều, tôi không đoán ra được.

Trên bàn ăn, tôi không có cảm giác ngon miệng, thế nhưng anh đã gắp một ít đồ ăn cho tôi. Nếu như không ăn thì sẽ làm cho anh lo lắng, thế nên tôi cũng đành ăn.

Sau bữa ăn, tôi trờ về phòng ngủ, trong bụng có cảm giác hơi khó chịu nhưng may mà vẫn có thề chịu được.

Phó Thắng Nam đang trong phòng đọc sách, bụng tôi cũng đỡ hơn một chút, đột nhiên tôi chợt nhớ ra rằng cái thẻ USB ð trong máy tính vẫn chưa được lấy ra.

Không phải là tôi đang cố tình giấu giếm anh nhưng nếu đề anh xem lại những chuyện đã qua thì cũng không hay cho lắm.

Tôi rời khỏi phòng ngủ và đi đến phòng đọc sách, cánh cửa phòng đọc sách đã được đóng kín.

Tôi đẩy cửa bước vào, Phó Thắng Nam đang ngồi trước máy tính. Tôi đột nhiên bước vào nên khiến anh sững sð một lúc, anh quay lại nhìn tôi, ánh mắt lạnh lùng và độc đoán.

Có điều gì đó rất kỳ lạ trong ánh mắt đen nhánh của anh.

Trong lòng tôi như đánh trống, thầm đoán anh đã xem được đoạn video kia.

“Cũng muộn rồi, anh muốn đi ngủ chưa?” Tôi đứng ð cửa cảm thấy hơi bối rối. Anh mím môi, trong mắt hiện lên một chút ý cười, vẻ mặt ngầm chịu đựng rồi nói: “Lát nữa rồi ngủ.”

Tôi gật đầu, ổn định cảm xúc nhất có thể, sau đó bước đến bên cạnh anh. Sau khi ánh mắt nhìn vào màn hình, cơ thể tôi đột nhiên như

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794989/chuong-387.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tổng Tài, Phu Nhân Có Thai Rồi
Chương 387: Oán hận chôn trong lòng (11)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.