“Giữa chúng ta thật sự đã không còn gì để nói sao? Tình cảm một tháng kia theo ý của em thì nó chẳng đáng một đồng à?”
Anh ta giữ chặt tôi lại, cảm xúc có hơi kích động: “Theo ý của em là tôi cứ quá quắt như vậy khiến cho em không muốn nói nhiều với tôi à?”
Tôi nhíu mày rồi thờ dài, ngừa đầu nhìn anh ta: “Chắc Helen sắp sinh rồi nhỉ?”
Anh ta sững sờ nói: “Em quan tâm cô ta à?”
Anh ta dừng lại một chút rồi nói: “Đứa bé kia chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, nếu em đề ý thì chờ cô ta sinh đứa bé đó
ra rồi, anh sẽ bảo cô ta về nước Mỹ, không làm ảnh hưởng đến chúng ta đâu.”
Vào giây phút đó, trong lòng tôi tự dưng đè nén tức giận hất anh ta ra: “Ảnh hường đến chúng ta? Bắt cô ấy về nước Mỹ? Cố Diệc Hàn, anh biết anh và Phó Thắng Nam khác nhau ð điểm nào không? Anh ấy có điểm mấu chốt và nguyên tắc của mình, anh ấy biết phụ trách với một cô gái như thế nào, cũng biết nếu như không yêu một người thì tuyệt đối sẽ không làm tổn thương người đó. Mặc dù anh ấy vụng về nhưng anh ấy biết tôn trọng người khác.” Đọc full tại
Tôi đè nén cảm xúc rồi hít sâu một hơi, nói tiếp: “Vâng, tôi không có tư cách đánh giá anh, tôi cũng biết bốn năm trước mình làm không tốt, là tôi mắc nợ anh nên anh muốn tôi làm thế nào thì anh có thể nói. Trừ yêu anh ra thì anh muốn gì tôi cũng sẽ
cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794958/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.