Hai thư ký nghe thấy tôi nói thế thì không khỏi nhìn thoáng qua nhau giống như cảm thấy bất ngờ, có lẽ là họ bất ngờ vì chuyện tôi và Phó Thắng Nam kết hôn.
Tôi nhìn Tường Vân Nam rồi nói tiếp: “Lúc con người ta làm chuyện gì đó thì nhất định phải nghĩ đến hậu quả. Cô Tường à, nếu như tôi là cô thì bây giờ tôi sẽ lập tức trờ về nhà thu dọn đồ đạc rồi dẫn mẹ của cô đi tìm một chỗ an toàn đề sống yên ổn một thời gian, từ từ lên kế hoạch cho cuộc sống của mình, đừng đến đi loanh quanh trong tập đoàn Phó Thiên nữa. Mức độ khoan dung và nhẫn nại của Phó Thắng Nam có hạn, một khi anh ấy
; Ï quyết xong chuyện trong tay thì không
ai có thể đảm bảo là anh ấy có làm đến tình trạng giải quyết sạch sẽ luôn hay không đâu.”
Sắc mặt của Tường Vân Nam tái đi: “Cô nói vậy là có ý gì?”
“Ý của cô ấy đã rất rõ ràng rồi mà? Phó Thắng Nam chỉ chặn đứt con đường minh tinh của cô chứ có ép cô đi chết đâu? Nếu cô tiếp tục làm ầm ï như vậy nữa, nói không chừng làm phiền đến anh ta thì tương lai của cô cũng sẽ bị hủy đi” Có cô gái nói chen vào.
Tôi hơi sửng sốt một chút, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Mạc Thanh Mây ăn mặc một bộ âu phục thời thượng màu đen đang ôm tay không biết đã đứng ở cửa thang máy từ bao giờ.
Nụ cười trên mặt cô ấy như cười lại như không cười, nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794953/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.