“Vì vậy, mỗi người chúng ta đều có những thứ mình muốn, có điều chỉ cần cầu là sẽ đoạt được.”
Con bé im lặng hồi lâu rồi ngầng đầu lên nhìn tôi nói: “Mẹ, con sẽ đến thủ đô cùng mẹ.”
Tôi gật đầu. Sð thích của mỗi người luôn không giống nhau, những thứ trọng tâm họ hướng đến cũng khác nhau.
Vẫn còn chưa định rõ thời gian trờ về thủ đô, dù gì thì cũng phải sắp xếp ồn thỏa công việc ð Hoàng An đã rồi mới đi được.
Có lẽ vì sự xuất hiện liên tiếp của hai a con nhà họ Thẩm, cộng thêm với sự chăm sóc của Chương Nam, mà dường như tôi đã trờ thành tâm điểm trong khách sạn.
Nơi nào có nhiều cô gái, thì càng có nhiều chuyện thị phi.
Hôm đó, tôi đang ở trong nhà vệ sinh thì nghe thấy tiếng có người đang bàn tán.
“Các cô nghĩ đứa bé Thẩm Xuân Hinh dẫn theo là con của ai? Chẳng lẽ là của Thẩm Minh Thành sao?”
“Không thể nào, không phải hai người họ là anh em sao?”
“Những người giàu có nhiều người làm bậy lắm, nếu không sao đang yên đang lành làm sếp ở thủ đô, cô ấy lại âm thầm dẫn theo con gái đến phố huyện nhỏ này sinh sống chứ, mấy cô không cảm thấy kỳ lạ sao?”
“Cũng phải nhỉ, hình như chúng ta chưa từng nhìn thấy cha của đứa bé đó, cũng chưa từng nghe cô ấy nhắc đến, chẳng lẽ là con của Thẩm Minh Thành thật sao!”
“Có thể đấy, làm bậy với anh trai mình, sau cùng mang thai rồi thì trốn ở một cái phố huyện nhỏ bé này, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794928/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.