Phó Thắng Nam hay Vũ Linh thì Mạc Hạnh Nguyên không thề làm gì họ, vì vậy nếu Mạc Hạnh Nguyên thực sự muốn gây rối với tôi thì cũng chỉ có danh dự của tôi mà thôi.
Hủy hoại danh dự của một người?
Mạc Hạnh Nguyên không phải là không làm được.
Ngơ ngác một lúc, Thẩm
Quang và hai ông bà cụ nhà họ Trương cùng nhau đi tới, dù sao cũng là ăn cơm, nói chút chuyện vặt vãnh đời thường.
Sau khi con gái và cháu ngoại đều di rồi, hai ông bà cụ già di rất nhiều, những sợi tóc bạc đã đua nhau chiếm chỗ của những sợi tóc đen.
Sau khi chào hỏi nhau, mọi người ngồi xuống và người phục vụ bắt đầu bày các món ăn ra, bà cụ Trịnh Thục Phi nhìn tôi và nói: “Xuân Hinh, gần đây trông cháu ốm lắm đấy, ăn nhiều một chút nhé.”
Tôi vội vàng nâng chén nhận lấy thức ăn mà bà cụ gắp cho và cảm ơn: “Cảm ơn bài!”
Thẩm Quang cười nói: “Tết âm lịch sắp đến rồi, tôi thấy bây giờ ai cũng bận rộn, thứ hai tuần này cũng là một ngày tốt đấy, chúng ta sẽ nhập tên của Xuân Hinh vào gia phả nhà họ Thầm. Đến lúc đó hai trường lão đây nhất định phải đến làm chứng cho cô con gái của nhà họ Thẩm nhé.”
“Đến, đến, nhất định phải đến rồi.” Bà cụ Thục Phi mờ miệng cười
nói: “Khi đứa nhỏ này và Diệc Hàn đến nhà họ Trương, tôi đã thấy có rất nhiều duyên phận rồi, bây giờ có thể vào gia phả nhà họ Thẩm thì đúng là duyên số trời ban mà, Diệc Hàn nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794848/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.