Tôi nhíu mày, cúi đầu kéo cô ấy lên. Nhưng cô ấy không đứng dậy mà tiếp tục khóc nói: “Giám đốc, bây giờ chỉ mình cô mới cứu được tôi. Lâm Đình là một con ác quỷ, trước kia để có thể đứng vững chân trong An Cường, anh ta đã xui khiến tôi làm chuyện xấu. Sau này đi theo anh ta tôi mới biết anh ta thô bạo đáng sợ cỡ nào, hở chút là đánh tôi, mắng tôi, đôi khi còn đuổi tôi ra khỏi nhà lúc nửa đêm. Tôi không chịu được nữa! Tôi không có người nhà hay bạn bè, chỉ có mình cô thôi, chỉ cô mới giúp được tôi!”
Trong lúc nhất thời, tôi không biết phải làm sao bây giờ. Thế là tôi bèn nói: “Nếu cô không hạnh phúc thì có thể ly hôn với anh ta mà. Chẳng phải anh ta đang bị nhốt trong tù sao? Cô ly hôn rồi tìm công việc mới, yên ổn mà sống là được. Cô muốn tôi giúp cô chuyện gì?”
Cô ấy vẫn lắc đầu, nước mắt nước mũi tèm lem: “Vô ích thôi. Ngay từ lần đầu anh ta đánh đập tôi, tôi đã gọi công an, công an cũng tạm giam anh ta rồi, nhưng chưa được mấy ngày sau anh ta sẽ lại ra tù, sau đó tra tấn tôi còn ác liệt hơn, tôi không có cách nào khác. Tôi muốn ly hôn, nhưng anh ta không đồng ý, cứ thế dây dưa với tôi. Tôi thật sự không biết nên làm gì bây giờ! Van
xin cô hãy giúp tôi với!”
“Cô muốn tôi giúp thế nào?” Trong lúc nhất thời, tôi không biết nên nói gì đây. Chuyện này là chuyện nhà của cô ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794797/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.