“Trả thù mẹ tôi đã giết chết con cô… Mạc
Hạnh Nguyên kích động buột miệng nói câu này.
Lâm Uyên lạnh mặt, lên tiếng ngăn cản: “Hạnh
Nguyên!”
Song đã muộn, lời đã nói ra, Phó Bảo Hân lại không phải là kẻ ngốc, bà ngơ ngác nhìn thoáng qua Lâm Uyên, khẽ híp mắt lại, những không nói
thêm câu nào.
Lâm Uyên thật đúng là kẻ gian trá. Bà ta nhìn tôi nói: “Cô Thẩm nghe thấy lời đồn đãi này từ khi nào vậy? Nếu cô nghi ngờ đứa bé có phải là con của Phó Thắng Nam hay không thì có thể chờ đứa bé sinh ra rồi lại làm xét nghiệm ADN, cần gì cứ đòi xét nghiệm vào lúc này?”
Nói tới đây, bà ta nhìn vê phía Phó Bảo Hân nói: “Tuy nhiên tôi phải nhắc nhở bà trước, một khi
đã xét nghiệm ADN của đứa bé này thì bất kể nó có phải là con cháu nhà họ Phó hay không, sau này nhà họ Phó đều không được phép hỏi thăm nó, Hạnh Nguyên sẽ không còn quan hệ gì với Phó Thắng Nam nữa. Nhà họ Mạc chúng tôi vẫn
dư sức nuôi một đứa trẻ” Ha hai
Phó Bảo Hân khẽ nhíu mày, có vẻ không vui, nhưng lại không tìm được câu nào thích hợp để nói tiếp, thế nên bà chỉ cười nói: “Chuyện đứa trẻ thì chúng ta nên nghe xem Thắng Nam nói thế nào. Dù sao tôi cũng chỉ là cô của nó thôi, có một số việc tôi không thể tự quyết định được. Với lại bây giờ Thắng Nam cũng đã là người có gia đình rồi, trong lòng nó đều tự biết, tôi không tiện nhúng
tay vào quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794793/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.