“Không lạnh thì không mặc quần áo à? Ăn cơm thôi!” Phó Thắng Nam nói rồi từ trên lầu đi xuống, mặt anh đen như Bao Công.
Tôi bĩu môi. Tài ăn nói của anh tiến bộ không
ít nhỉ, còn biết so sánh.
Tôi định mở miệng cãi lại nhưng điện thoại di động reo, người gọi đến được hiển thị là Thẩm Minh Thành.
Thấy Phó Thắng Nam và Trịnh Tuấn Anh đều
nhìn tôi, tôi lạnh nhạt nói: “Em đi nghe điện thoại:
Phó Thắng Nam thấy cuộc gọi từ Thẩm Minh Thành thì hơi híp mắt mở miệng: “Nghe ở đây đi!”
Nhàm chán!
Tôi liếc anh một cái rôi nghe máy: “Có chuyện gì vậy Thẩm Minh Thành?”
“Hình như Phó Thắng Nam cũng có ý định tranh vụ Hoa Diệu, bọn anh đã âm thầm so tài rất lâu, anh từ bỏ thì rất có khả năng vụ án này sẽ rơi vào tay cậu ta. Bây giờ việc mà em phải làm là nghĩ cách thuyết phục Phó Thắng Nam từ bỏ việc thu mua Hoa Diệu.” Giọng anh ta không lớn nhưng lúc này cô đang ở trong phòng khách yên tĩnh, còn đứng gần nên Phó Thắng Nam và Trịnh Tuấn
Anh cũng nghe thấy những lời này.
Cô nhìn hai người một lát rôi nói vào điện thoại: “Được rồi! Tôi cúp máy đây!”
“Đừng!” Thẩm Minh Thành vội vàng mở miệng: “Chắc trong thời gian tới chuyện chú Ba nhận em làm con nuôi sẽ trở thành chuyện nóng ở thủ đô. Tốt nhất em nên giữ một khoảng cách với Cố Diệc Hàn. Ngoài ra em phải nhanh chóng về Giang Thành hoàn thành vụ Hoa Diệu. Đợi sau khi chú ba kiểm tra các tỉnh xong, quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794788/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.