Ta có chút buồn ngủ, nên không nghĩ đến chuyện hỏi Phó Thắng Nam xem mấy thứ đó là gì.
Điện thoại di động của anh lại bắt đầu vang lên, tôi nghe thấy anh nhận điện thoại, hờ hững hỏi bên kia: ” Hạnh Nguyên, có chuyện gì không?”
Tôi tuyệt đối không nghĩ tới, anh lại dám nghe máy trước mặt tôi không thèm tránh né như thế. Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói nũng nịu của Lâm Hạnh
Nguyên: “Anh Thắng Nam, anh đến đây với em được không. Một mình em ở đây sợ lắm.”
Không phải cô ta đã theo Lâm Uyên về ở nhà họ Lâm rồi sao? Thế nào mà ngày nào cũng gọi điện cho Phó Thắng Nam kêu trống vắng, cô quạnh?
“Em gọi điện thoại cho Cảnh Thần đi, lát nữa anh còn phải xoa bóp cho Thẩm Xuân Hinh. Cô ấy đang mang thai, chân nhỏ cũng bị sưng phù hết cả lên, mỗi ngày đều phải xoa bóp.”
Anh nói rất bình tĩnh, tự nhiên. Sau khi nói xong không chờ Lâm
Hạnh Nguyên nhiều lời, lập tức ngắt điện thoại.
Tôi nhìn anh, ánh mắt ôn hòa không giận dữ hỏi: “Chân em sưng lên từ bao giờ thế? Mới có ba, bốn tháng, còn chưa xuống máu làm sao mà sưng lên được?”
Anh cười nhẹ một tiếng, cầm chân tôi đặt lên trên đùi anh, sau đó bắt đầu lấy một ít tinh dầu đồ ra tay, nhẹ nhàng xoa bóp. Vừa xoa anh vừa nói, “Được rồi, không sưng mà là mập!”
Tôi…
Còn nói tiếp nữa, tôi sẽ tức điên lên mất.
Thế nên tôi quyết định nhắm mắt lại ngủ mặc kệ anh muốn làm gì thì làm.
Gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794682/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.