Anh nhìn tôi một chút, cụp mi cười nói: “Em quan tâm anh sao?”
Không có chuyện đó đâu!
“Em cũng đang ở trên xe.” Trong bụng tôi còn đứa nhỏ nữa: “Một xác hai mạng đấy!”
Tôi thấy anh cụp mắt xuống, trong mắt có mấy phần bất đắc dĩ. Anh siết chặt tay tôi thêm một chút rồi bảo: “Yên tâm, dù anh có chết, cũng sẽ bảo vệ tốt cho mẹ con em.
Không muốn nói chuyện với anh thêm nữa, lúc này trong đầu tôi đang nhớ tới người đàn ông tên Lâm Đình kia. Nếu tôi nhớ không nhầm cái xe dừng dưới cổng tập đoàn nhà họ Phó đón Hoàng Nhược Vi hôm nay, cũng là chiếc xe Cadillac màu đen thì phải.
Lúc đó cách khoảng cách hơi xa, nên tôi không thấy rõ tướng mạo người kia cho lắm. Không hiểu sao tôi thấy trong lòng mình có chút bất an, không nhịn được khẽ cau mày.
Cả một đường hai người không nói gì với nhau, lúc về đến biệt thự, tôi cảm thấy hơi buồn ngủ.
Phó Thắng Nam vươn tay ôm tôi xuống xe, cứ thế trở về phòng ngủ. Sau khi đặt tôi lên giường, anh mới mở miệng nói: “Đừng ngủ vội, rửa mặt trước đã.”
Tôi có chút mơ màng, dính thân lên giường rồi không nhịn được tham lam không muốn dậy. Tôi rũ chăn ra đắp lên người định cứ như thế mà ngủ.
Dường như Phó Thắng Nam cũng đã nhìn thấu suy nghĩ của tôi.
Anh ôm tôi ra khỏi chăn, bế vào phòng tắm, trầm giọng nói: “Rửa mặt trước đi em. Nếu không rửa sáng mai dậy sẽ khó chịu.”
Tôi ừ một tiếng, ủ rũ treo trên người anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794681/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.