Nhìn thấy tôi dìu Trần Húc Diệu đang say, ông lão vội vàng nói: “Cậu chủ sao lại uống nhiều như vậy, cám ơn cô đã đưa cậu ấy trð về.”
Tôi mỉm cưỡi, thà Trần Húc Diệu cho ông lão rồi rời đi.
Vốn dĩ tôi định đi bộ trờ về, nhưng khu vực biệt thự rất rộng, hầu như đều là biệt thự đơn lập. Hai biệt thự ð cách xa nhau, tuy cùng khu nhưng nếu phải đi bộ về thì xa một chút.
Tôi chỉ đơn giản là lái xe của Trần Húc Diệu quay trở lại.
Tôi cố gắng hồi lâu, trờ về biệt thự cũng đã mười hai giờ. Nghĩ đến ngày mai dậy sớm, tôi đậu xe dưới lầu trờ về biệt thự, chuẩn bị tắm rửa một cái rồi đi ngủ.
Đáng tiếc, tôi vừa xuống xe thì nhìn thấy Phó Thắng Nam đứng thẳng người ngoài cửa. Dáng người đàn ông cao lớn lạnh lùng, dưới ánh đèn mð ảo, giữa ngón tay anh ta có đốm lửa lóe lên.
Tôi nhíu mày, sao anh ấy lại hút thuốc bên ngoài vậy?
Nhìn thấy tôi, anh dụi tắt điếu thuốc, đôi mắt đen có chút u ám dưới ánh đèn mờ ảo: “Em đi đâu?”
“Ăn cơm với bạn bè.” Tôi có chút mệt mỏi, trả lời anh ta xong thì trð về biệt thự.
Bị anh kéo cổ tay, rồi nhân cơ hội kéo tôi vào trong lòng. Tôi không biết anh hút bao nhiêu, mùi thuốc lá nồng nặc làm cho tôi có chút không chịu nổi: “Phó Thắng Nam”
“Em ăn uống với những người bạn nào khi đang mang thai hả?”
Giọng anh lạnh lùng và khàn khàn.
Lúc nãy tôi đỡ Trần Húc Diệu mới bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794659/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.