Thấy sắc trời bên ngoài cũng đã tối, tôi dứt khoát về căn hộ của mình, tôi và Vũ Linh ðở cùng một tầng, ở ngay bên cạnh.
Về nhà nhìn đồng hồ đã là mười một giờ đêm rồi, điện thoại rung mấy lần, tôi nhìn thoáng qua, là số lạ.
Vốn dĩ tôi không muốn nghe máy, nhưng đối phương cứ gọi mãi,
tôi bắt máy, mờ miệng nói: “Xin chào.”
“Thầm Xuân Hinh.” Giọng nói này… Kiều Cảnh Thần?
Hơn nửa đêm anh ta gọi cho tôi làm gì? “Có chuyện gì không?”
“Thẩm Xuân Hinh, đêm nay Phó Thắng Nam vẫn chưa về nhỉ.” Câu này nghe có chút hả hê: “Cô thật sự cho rằng trong bụng mình có thêm một đứa bé thì cô sẽ mẹ quý nhð con hả? Bây gið tôi cực kỳ thương hại cô, chồng cô đang nằm với người phụ nữ khác, một mình cô trông phòng, cảm giác không dễ chịu đúng không?”
Tôi đưa tay lên day trán: “Tổng giám đốc Kiều, anh bị bệnh hay sao mà nửa đêm lại gọi cho tôi? Chẳng lẽ Lâm Hạnh Nguyên và Phó Thắng Nam lên giường không gọi anh hả? Trong lòng anh khó chịu nên mới tìm tôi trút giận đúng không?”
Dừng một chút, tôi tiếp tục nói: “Nếu anh thật sự thích Lâm Hạnh Nguyên, tôi cảm thấy anh có thể thương lượng với Phó Thắng Nam, nói không chừng ba người các anh còn có thể… Đừng có rảnh
rỗi thì gọi điện cho tôi, tự anh một mình trông phòng khó chịu, không có nghĩa là có thề lấy tôi xả giận.”
“Thầm Xuân Hinh con mẹ nó cô…” Tôi không nghe câu tiếp theo của Kiều Cảnh Thần mà trực tiếp cúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794652/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.