“Xuân Hinh, buổi chiều cô có việc gì không? Tôi có thể hẹn cô cùng đi xem phim được không?” Tôi cảm thấy anh chàng Trần Húc Diệu này đang tìm chuyện để làm, vừa rồi còn luôn miệng gọi chị, hiện tại trực tiếp gọi thẳng tên Xuân Hinh rồi.
Chúng tôi quen thuộc như vậy từ khi nào chứ?
“Có việc.” Trả lời anh ta bằng hai chữ, sau đó tôi không lên tiếng
nữa, tôi mơ hồ phát giác ra Phó Thắng Nam đang nhìn tôi, tôi tự động làm lơ.
Thấy tôi không nhiệt tình cho lắm, Trần Húc Diệu lại níu lấy Phó Thắng Nam, nói: “Tổng giám đốc Phó, nghe nói tình cảm giữa anh và chị Lâm rất tốt, lần trước mẹ tôi còn nói, bảo hai người đến lúc đó lại cùng nhau đến chỗ chúng tôi ăn một bữa cơm.”
Sắc mặt Phó Thắng Nam âm trầm, lạnh nhạt nói: “Giúp tôi chuyền lời cảm ơn đến tổng giám đốc Lâm”
“Chính là vị tổng giám đốc Lâm nổi danh trong giới thời trang mà lần trước anh đã nhắc đến với em à?” Lâm Hạnh Nguyên lên tiếng, trong lúc nhất thời, giống như rất có hào hứng.
Trần Húc Diệu nhìn thấy cảnh này, chuyển chủ đề hỏi: “Chị Lâm cũng biết mẹ tôi sao?”
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của Lâm Hạnh Nguyên sáng rực: “Thì ra bà ấy là mẹ của cậu à, bà ấy vượt qua toàn bộ khu vực phương Tây, trở thành nữ hoàng thời trang, hơn nữa tôi nghe nói, trong tay của
tổng giám đốc Lâm còn có hai công ty được lên sàn chứng khoán, lần trước trong danh sách người giàu nhất, bà ấy vươn lên xếp thứ ba,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794641/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.