Bận rộn cả một ngày, khó khăn lắm mới tới lúc tan làm, Hoàng Nhược Vi cầm theo túi xách tiến vào văn phòng, nhìn tôi nói: “Giám đốc Thẩm, tối nay cô và tổng giám đốc Trần của kiểm toán Tinh Kỳ ăn cơm, có cần tôi theo cùng không?”
Tôi thất thần một lát mới nhớ ra đã hẹn người ta, nhìn dáng vẻ sốt ruột như có chuyện của Hoàng Nhược Vị, tôi lắc đầu bảo: “Không cần, cô đưa địa chỉ cho tôi, lát nữa tôi tự đi”
Cô ấy cưỡi nói: “Cảm ơn giám đốc Thẩm, tôi đã gửi địa chỉ vào điện thoại của cô rồi.”
Tôi gật đầu, chống cằm híp mắt nhìn cô ấy: “Có phải cô đang hẹn hò không?” Tuổi của Hoàng Nhược Vi cũng không nhỏ, theo tôi hai năm, hình như vẫn luôn không có động tĩnh gì, sao gần đây trên mặt bắt đầu xuất hiện hoa đào rồi.
“Không có. Chỉ là tối nay tôi hẹn một người bạn học cũ, bảo là muốn họp mặt, cho nên… Nói thì nói thế, nhưng mặt con nhóc kia đã đỏ lên.
Tôi gật đầu, không nói nhiều, ý bảo cô ấy di di.
Con người ấy mà, không giấu được tình yêu, ngoài miệng không nói, nhưng không giấu được ánh mắt.
Thu dọn bàn làm việc, tôi trực tiếp lái xe tới địa chỉ mà Hoàng Nhược Vi gửi cho tôi, vốn dĩ cho rằng tổng giám đốc của công ty Tỉnh Kỳ là một người đàn ông trung niên, nhưng nhìn thấy người, tôi ngây ra một lúc, không ngờ rằng
Trần Húc Diệu lại là một thằng nhóc tuổi chừng hai mươi.
“Thẩm Xuân Hinh?” Nhìn thấy tôi, Trần Húc Diệu đứng dậy khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794640/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.