cThẩm Tinh Không đang ngây người đứng nhìn ra phía ngoài thì từ phía sau một hơi thở quen thuộc truyền tới bên cô, cơ thể cô cứng đơ lại, một đôi bàn tay cứng rắn ôm trọn lấy cô.Thẩm Chi Diệu há miệng ra cắn nhẹ vào tai cô, anh khẽ thì thầm: “Sao lại ngây người ra thế?”
Cơ thể cô vẫn cứng đờ ra, giọng nói cũng bắt đầu run run: “Cái đó.... Thẩm Chi Diệu....em vẫn cảm thấy....nhanh quá....chúng...chúng ta.....”
Thẩm Chi Diệu khẽ cười, giọng nói trêu chọc, một bàn tay anh luồn xuống dưới, qua lớp váy mỏng và chạy trên làn da mềm mại của cô: “Không nhanh, anh sẽ không đốt cháy giai đoạn đâu.....”
Thẩm Tinh Không khẽ rùng mình, dựa vào anh: “Anh trong mắt em....thực...thực ra....em vẫn chưa coi anh là một người đàn ông....”
Thẩm Chi Diệu khóc cười không được, anh có chút bực mình, động tác càng mạnh hơn: “Câu nói này của em làm cho anh muốn giết người....”
Thẩm Tinh Không giữ lấy tay anh, có chút vội vàng luống cuống: “Ý em là....em...em không biết nói thế nào cho anh hiểu....”
Thẩm Chi Diệu thu bàn tay mình về, đặt lên eo cô, nhẹ nhàng xoa bóp, khẽ cười anh nói: “Ý em là em vẫn coi anh như ‘chú Hai’ có đúng không?”
Thẩm Tinh Không khẽ gật đầu, đó đúng là suy nghĩ của cô....
Cô đã gọi anh là chú Hai bao nhiêu năm như vậy, bây giờ đột nhiên lại thay đổi, coi anh như....coi anh là bạn trai của mình....
Cô có chút chưa thích nghi được....
Thẩm Chi Diệu đặt cằm mình lên vai cô, cố ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3030109/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.