Thẩm Tinh Không gầm lên xong, Thẩm Chi Diệu đơ người ra một giây, sau sau đó anh nở nụ cười cợt nhà, rồi anh dùng hai chân mình đẩy hai chân của Thẩm Tinh Không ra, dường như anh đang đỡ lấy toàn bộ cơ thể của Thẩm Tinh Không, chuẩn bị tiến hành hòa mình vào cơ thể mình.
Thẩm Tinh Không đau khổ rên lên một tiếng, sau đó há hốc mồm ra hít thở, rồi cô nói trong cảm giác như hết hơi: “Đồ vô liêm sỉ! Kể cả chú có đạt được cơ thể tôi cũng không có ý nghĩa gì! Tôi hận chú, hận sự bẩn thỉu của chú, hận sự đê tiện của chú! Đợi A Trạch quay về tôi sẽ nói cho annh ấy biết chú đã ức hiếp tôi thế nào, anh ấy nhất định sẽ giết chú! Anh ấy sẽ....a....!”
Thẩm Chi Diệu ở phía trên nhìn sự đau khổ của cô, nụ cười tàn ác và sự tức giận đều biến mất rồi, cô không ngừng mắng anh, hận anh, nguyền rủa anh....
Anh cảm thấy bản thân mình dường như thực sự trở thành một thi thể không có con tim, chỉ là dựa vào dục vọng của bản thân để đi cướp đoạt và chiếm hữu.
Anh đang giày vò cô, không cho cô được vui vẻ, anh đẩy vào bên trong từng chút từng chút một, mỗi lần tấn công như thế đều làm cho Thẩm Tinh Không kêu lên đau đớn thảm thiết.
Anh biết làm thế nào để có thể khiến cô chịu đựng sự đau khổ ít nhất khi trở thành phụ nữ, thế nhưng anh không muốn, anh cứ thích dùng cái cách lỗ mãng, bạo lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3030046/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.