Sau đó, khi Tuyên Quân Thần ăn cơm xong, Hứa Thanh Khê dọn bàn.
Khi cô vừa dọn dẹp xong, liền thấy người đàn ông này đang chơi game trên ghế sô pha trông rất nhàn nhã.
Hứa Thanh Khê không khỏi nhíu mày, đi tới trừng mắt nhìn anh ta, nói: “Tôi nghĩ tinh thần anh rất tốt. Anh tính khi nào thì rời đi? Định ỷ lại ở đây mãi sao?”
Tuyên Quân Thần nghe vậy, cũng không thèm ngẩng đầu nói: “Việc gì vội vàng thế, tôi không phải đã trả tiền sao? Nếu không đủ thì nói cho ta biết, người nghèo nhưng còn dư chút tiền. Hơn nữa, vết thương của tôi vẫn chưa lành, cô không thấy sao?”
Vừa nói, anh ta vừa cởi áo ra để lộ bờ vai đang được băng bó.
Vết máu đỏ rỉ ra cả miếng băng.
Hứa Thanh Khê theo bản năng dời mắt đi và phàn nàn: “Anh có thể để ý một chút sự khác biệt giữa nam và nữ không? Hở một chút liền cởi quần áo, anh là dân thích cởi chuồng à?”
“Cái này tôi vẫn chưa cởi ra nhé. Đừng nói nhảm nữa, qua đây bôi thuốc giúp tôi, vết thương này lại đang chảy máu, nếu cứ tiếp tục như vậy có lẽ tôi sẽ chảy máu nhiều quá mà chết mất!”
Vừa nói anh ta vừa bày râ bộ dáng đại gia muốn được người hầu hạ.
Hứa Thanh Khê tức giận đến nghiến răng: “Nếu có thể chết, tối hôm qua anh đã sớm chết rồi.”
Cô trầm giọng lẩm bẩm, cuối cùng cô vẫn lấy thuốc mỡ bôi thuốc cho anh.
Ngón tay mềm mại lấy thuốc mỡ mát lạnh bôi lên lưng Tuyên Quân Thần. Trên lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093881/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.