Ngay từ đầu Hứa Thanh Khê không phát hiện Quân Nhật Đình khác lạ, cô còn oán trách Quân Nhật Đình một trận.
Cho đến khi Hà Văn Tuấn cầm hành lý của Quân Nhật Đình từ đằng sau đi đến, cậu ấy nhìn hai người đẩy đưa cộng với sắc mặt Quân Nhật Đình trắng bệch. Sắc mặt cậu ấy khẽ thay đổi, hốt hoảng lên: "Mợ cả, cô tha cho Tổng giám đốc đi, không phải Tổng giám đốc cố ý không liên lạc với cô mà là do Tổng giám đốc bị thương."
Hứa Thanh Khê nghe vậy, khắp khuôn mặt là ngạc nhiên và hối hận: "Bị thương sao?"
Cô nhìn Hà Văn Tuấn rồi lại nhìn Quân Nhật Đình, lúc này cô cũng phát hiện sắc mặt khác thường của anh, trong mắt cô đầy sự vội vàng.
Còn không đợi cô mở miệng, Quân Nhật Đình đã đoán được cô muốn nói gì, anh tranh giành nói: "Vào nhà trước hẳn nói."
Anh nói xong đã lôi kéo Hứa Thanh Khê vào phòng tân hôn.
Dù hiện tại Hứa Thanh Khê có một bụng nghi ngờ, cô cũng chịu đựng ngoan ngoãn đi theo sau lưng anh.
Hà Văn Tuấn thấy thế cũng xách hành lý đi vào.
"Hà Văn Tuấn, cậu giao đồ đạc cho quản gia đi rồi hãy về nghỉ."
Bước vào phòng khách, Quân Nhật Đình dặn dò Hà Văn Tuấn.
Hà Văn Tuấn gật đầu, sau khi giao đồ đạc xong đã rời đi.
Cậu ấy đi rồi, Hứa Thanh Khê vội vàng hỏi thăm về vết thương trên người anh.
"Không có gì đáng ngại." Phong Nhật Đình không muốn để cô lo lắng, anh tránh nặng tìm nhẹ trả lời.
Hứa Thanh Khê không tin, cô muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093821/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.