Mấy ngày sau, trận sóng gió của nhà họ Lâm đã lắng xuống trước những tin tức nổi cộm khác trên mạng. Đương nhiên, trong đó cũng có một phần công sức của Triển Hình Thiên.
Mấy ngày nay, Hứa Thanh Khê nằm trong bệnh viễn dưỡng bệnh cũng đã khỏe hơn nhiều, hôm nay là ngày cô xuất viện, Quân Nhật Đình gác lại hết mọi chuyện để lái xe đến đón cô về. Hứa Thanh Khê thấy anh đến, rất cảm động, đặc biệt là khi nhớ đến những việc anh đã làm cho mình suốt khoảng thời gian này.
Bức tường phòng vệ cô dựng lên trong lòng lại sụp đổ, có gì đó đang vươn ra khỏi mặt đất, không ngừng lớn lên.
“Em nhìn anh làm gì?”
Hẳn là nhận ra ánh mắt quá nóng bỏng của Hứa Thanh Khê, Quân Nhật Đình nghiêng đầu hỏi thăm. Lúc này, Hứa Thanh Khê mới hoàn hồn, mắt hiện lên vẻ ảo não cùng với chút ngượng nghịu, làm đôi gò má nõn nà của cô ửng hồng.
“Không có gì.”
Cô không muốn để anh nhận ra vẻ khác thường của mình, nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ, trả lời. Nhưng Quân Nhật Đình vẫn nhìn thấy vành tai ửng đỏ, biết cô đang ngượng. Anh cười khẽ một tiếng, không ép hỏi tiếp, vì anh biết, da mặt cô vợ nhỏ này của anh mỏng lắm, còn hỏi tiếp, thể nào cô cũng sẽ xù lông.
Chẳng mấy chốc cả hai đã về đến nhà họ Quân.
Vì còn phải đi làm nên đưa Hứa Thanh Khê về nhà rồi, Quân Nhật Định phải về công ty ngay. Hứa Thanh Khê về phòng, rửa mặt một cái rồi ngồi vào bản xử lý mớ công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093698/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.