Nói xong, Quân Phong Lan vẫn không quên đe dọa Hứa Thanh Khê.
“Hứa Thanh Tuệ, ai cho cô can đảm để ở đây nói không thành có?”
Thanh Khê phẫn uất, cô không ngờ rằng người phụ nữ này còn dám đe dọa cô. Vừa định cãi lại, cô ta nhanh miệng chặn ngang:
“Nói không bằng chứng, nếu như cô đưa ra được chứng cứ tôi làm việc này, tôi chắc chắn sẽ thừa nhận.”
Nghe xong, Hứa Thanh Khê bỗng cứng họng. Quả thật, cô không hề có bằng chứng dù sự thật rõ rành rành là vậy. Nơi cô và cô Út xảy ra xung đột là góc khuất, không hề có camera giám sát nào ở chỗ đó.
Mặc cô biến sắc mất hồi lâu. Quân Phong Lan thấy vậy, trên mặt càng lộ vẻ tự đắc. Và bởi vì không có bằng chứng nào cho trò hề này, cô ta sẽ còn tiếp tục gây hấn với cô.
Ngày hôm sau, ngay khi Quân Phong Lan đang ngâm nga một bài hát trong tâm trạng vui vẻ vì đã dạy cho Hứa Thanh Khê một bài học thì một giọng nói đã làm cắt đứt nhã hứng của bà ta:
“Cô Lan hôm nay tâm trạng có vẻ tốt.”
Quân Phong Lan nghe xong nhìn quanh rồi hỏi: “Ngọc Mỹ, cháu đang làm gì ở đây?”
Lê Ngọc Mỹ thấy bà ta không có vẻ đang hoan nghênh sự có mặt của cô cho lắm, liền đi thẳng đến sô pha ngồi xuống.
Quân Phong Lan nhìn chằm chằm, cô ta vốn định lên giọng đuổi người, nhưng chưa kịp mở miệng thì Lê Ngọc Mỹ đã nói trước.
“Cháu chỉ đến để nói với cô Lan là cháu thực sự đã ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093582/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.