Đợi đến khi Hứa Thanh Khê trở về Nhà họ Quân thì đã là nửa đêm, cả người cô đều mệt lã.
Dù sao cô cũng vừa mới đảm nhận vị trí chức vụ Trưởng phòng, trong tay còn có chuyện về thương hiệu sản phẩm mới, có quá nhiều thứ cần kiểm soát, hận không thể phân thân ra được.
Vừa tính quay về để nghỉ ngơi thật tốt, ai biết được rằng vừa bước vào cửa, Mỹ Hà đã vội vàng, hớt hải chạy tới.
"Mợ cả, cuối cùng mợ cũng về rồi."
Hứa Thanh Khê nghe cô ấy nói lời này, trong tiềm thức cảm thấy có gì đó không ổn, dừng lại hỏi: "Sao vậy?"
"Cô chủ của nhà họ Lâm, một tiếng trước cô ta đến tìm cậu cả, nói rằng mợ bảo cô ta mang đồ ăn đến, kết quả là đi đến bây giờ vẫn chưa trở lại!"
Mỹ Hà vội vàng báo cáo, Hứa Thanh Khê nghe xong thì kinh hãi, vội vàng chạy lên tầng.
Tuy nhiên, trong thư phòng lại không tìm thấy ai cả, cô vô thức nhìn về phía phòng ngủ.
Cô bước từng bước lớn đến đó, đặt tay lên nắm cửa, mạnh mẽ đẩy cửa phòng ra.
Trong một thoáng, cảnh tượng trong phòng khiến con ngươi cô co thắt lại, đến việc hít thở cũng trở nên ngưng trệ, lồng ngực dường như bị thứ gì đó bóp lại, khó mà nói rõ cảm giác chua xót đau đớn đang tràn ra.
Cô không thể tin nổi mọi thứ đang diễn ra trước mắt mình.
Chính là nhìn thấy trong căn phòng, trên sàn nhà khắp nơi đều là những mảnh quần áo rách nát.
Mà lúc này trên chiếc giường lớn vốn thuộc về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093562/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.