Bà Kim Hồng nói xong, lập tức sai người đi sắp xếp mọi chuyện.
Đêm đó khi Quân Nhật Đình trở về, thím Vương đã căn đúng thời gian tiến tới hỏi.
"Cậu ơi, mợ chủ bảo đêm nay cậu ăn tối ở nhà chính."
Quân Nhật Đình cũng không nghĩ nhiều liền đồng ý.
Chờ sau khi anh rửa mặt xong thì đi thẳng về phía nhà chính.
Khi anh đi vào phòng khách thì phát hiện trong phòng khách không chỉ có một mình bà Kim Hồng mà còn có Lâm Gia Nghi.
Lông mày anh cau lại, dường như đã hiểu Bà Kim Hồng gọi anh tới là có mục đích gì.
Anh muốn quay người rời đi, nhưng lại e ngại Bà Kim Hồng nên chỉ có thể ở lại, không muốn làm mẹ mất hết mặt mũi.
Thế mà Lâm Gia Nghi không biết trong lòng anh không kiên nhẫn, khi nhìn thấy thân hình tuyệt đẹp của anh thì đáy mắt tràn đầy yêu mến.
Đặc biệt khi nghĩ đến chuyện tí nữa sẽ xảy ra, thì lại càng khó nén rung động và ngượng ngùng trong lòng.
"Anh Nhật Đình."
Cô ta thẹn thùng gọi anh, gương mặt trắng nõn ánh lên từng đám mây nho nhỏ màu hồng xinh đẹp.
Nhưng mà căn bản Quân Nhật Đình không nhìn cô ta.
Anh nhìn một vòng xung quanh phòng khách, không thấy Hứa Thanh Khê bèn hỏi: "Mẹ, mẹ không gọi Thanh Tuệ đến sao?"
Lâm Gia Nghi nghe nói như thế, trong nháy mắt nụ cười trên mặt trở nên cứng ngắc, đáy mắt cũng tràn ngập ghen ghét.
Bà Kim Hồng cũng không vui, chẳng qua bà không biểu hiện ra ngoài, cười nói: "Con à, chẳng qua công ty con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093561/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.