Tác phong mạnh mẽ và dứt khoát của Quân Nhật Đình khiến mọi người đều được mở mang tầm mắt.
Còn Lý Dương Châu và Hà Văn Tuấn sau khi được anh gọi tên giao nhiệm vụ đang định rời đi sau khi nhận lệnh thì lại bị Lâm Gia Nghi gọi lại.
"Đợi đã!"
Cô ta nghiến răng nhìn Quân Nhật Đình và nhấn mạnh lần nữa: "Tổng giám đốc hình như anh đã quên mất chuyện này còn có một người đáng phải chịu trừng phạt nhưng lại không bị trừng phạt."
Quân Nhật Đình nghe vậy nhìn cô ta bằng đôi mắt u ám.
Lâm Gia Nghi cảm thấy trong lòng ớn lạnh nhưng vẫn cố đè nén sự sợ hãi xuống, trầm giọng nói: “Mặc dù trách nhiệm của nhà máy thuốc nhuộm đối với chuyện này là không thể chối bỏ, nhưng lần hợp tác này nói thế nào thì cũng do Hứa Thanh Tuệ giới thiệu, chắc chắn cô ta biết bên trong có vấn đề, cá nhân tôi cho rằng cô ta cũng nên chịu trách nhiệm về sự việc này!"
Ban lãnh đạo cấp cao nghe xong quay sang thì thầm với nhau.
"Trưởng phòng Lâm nói đúng, loại người này nhất định phải nghiêm trị tránh để người khác bắt chước."
"Tôi cũng đồng ý."
Lý Dương Châu và Hà Văn Tuấn nghe bọn họ nói chuyện, không khỏi quay sang nhìn Quân Nhật Đình.
Thấy ánh mắt của Quân Nhật Đình đã mất kiên nhẫn.
"Tôi nhớ là ngay từ đầu việc mua vải đã được giao toàn bộ cho bộ phận thu mua, còn cả cô nữa trưởng phòng Lâm, sao trước đó cô không kiểm tra cho kỹ?"
Dứt lời, anh liếc nhìn quanh phòng họp một lượt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093529/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.