Khi Hứa Hải Minh nhận được điện thoại ông ta vẫn không biết là vải có vấn đề.
Ông ta lạnh lùng hỏi: "Có chuyện gì?"
"Có chuyện gì? Lẽ nào trong lòng ông lại không rõ sao?"
Hứa Thanh Khê không giấu nổi sự tức giận quát lớn: "Ngay từ đầu tôi đã nói rằng không nên gửi vải kém chất lượng cho tập đoàn Phong Quân rồi mà, bây giờ thì hay rồi, xảy ra chuyện rồi, người ta đã điều tra được vấn đề của chúng ta rồi, tôi nói cho ông biết, nếu bắt tôi chịu tổn thất này, tôi không ngại bán hết tất cả hàng xa xỉ của Hứa Thanh Tuệ để gán nợ đâu!"
Sau khi gầm lên cũng không quan tâm đến phản ứng của Hứa Hải Minh cô tắt máy luôn.
Dù vậy cơn tức giận trong lòng cô vẫn không hề biến mất mà ngược lại càng tệ hơn.
Cô bám chặt vào điện thoại, hít thở sâu vài hơi mới có thể bình tĩnh trở lại bộ phận kiểm tra chất lượng.
"Thiết kế Hứa."
Trưởng phòng mua hàng nhìn thấy cô, bèn lo lắng gọi cô.
Hứa Thanh Khê liếc anh ta một cái, lạnh lùng nói: "Về công ty."
Dứt lời, cô quay lưng đi không ngoảnh lại.
Ngay khi cô về tới công ty, Lâm Gia Nghi cũng đã nhận được thông tin rồi.
"Thông tin là thật sao?"
Cô ta hỏi lại một cách không chắc chắn, cũng không biết người trong điện thoại đã nói gì chỉ thấy Lâm Gia Nghi đột nhiên bật cười.
"Ha ha, thật sự không tốn công sức mà lại có lợi rồi, Hứa Thanh Khê, lần này tôi xem anh Nhật Đình làm sao bảo vệ được cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093528/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.