Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời thong thả xuyên qua rèm cửa chiếu vào phòng, Hứa Thanh Khê dụi mắt ngồi dậy. Vừa nhích người lên cô đã thấy cả người đau nhức như rã thành từng mảnh nhỏ. Tối qua cô đã bị Quân Nhật Đình lăn qua lăn lại quá nhiều lần.
Anh như con sói đói đòi lấy hết lần này đến lần khác, đến cuối cùng thì Hứa Thanh Khê chỉ thấy hai chân mình đang run lên. Cô muốn phản kháng nhưng tất cả đều bị sức mạnh chèn ép. Nghĩ đến đó, Hứa Thanh Khê thấy vừa mệt vừa buồn ngủ nên dứt khoát nghiêng đầu qua một hướng khác tiếp tục ngủ.
Hứa Thanh Khê thấy mình ngủ một giấc rất dài, đến khi tỉnh dậy thì đã là giữa trưa.
"Sao lại ngủ đến tận giờ này thế!" Hứa Thanh Khê than thở xuống giường rửa mặt và người giúp việc đã làm xong bữa trưa dưới nhà. Hôm nay cô lười không muốn đi đâu cả nên bảo họ mang cơm lên. Ăn được một nửa thì điện thoại cô lại reo bíp bíp báo hiệu có tin nhắn. . Ngôn Tình Sủng
Lúc rửa mắt cô cũng có nghe tiếng nhưng không hề để ý, bây giờ mới mở điện thoại lên.
Tin nhắn chưa đọc đã vượt quá con số mười, tất cả đều được gửi tới từ Phan Hữu Nam.
Hứa Thanh Khê vỗ trán: "Tiêu rồi! Cô quên mất hôm nay mình có hẹn với Phan Hữu Nam."
Cô thả đũa xuống, vội vàng gửi một tin nhắn trả lời anh ta: "Được rồi, tôi đến ngay đây, anh chờ một lát."
Ăn vội vài miếng, Hứa Thanh Khê bèn sửa soạn xuống nhà. Tài xế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093433/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.