Lâm Gia Nghi vừa nói như vậy, Quân Nhật Đình càng cảm thấy người trong hình càng thêm chướng mắt.
Đôi mắt vốn đã lạnh như băng, lúc này càng âm trầm như mực, ánh mắt sắc bén như dao, bàn tay đang để trên bàn cũng hơi nắm chặt lại một chút.
Cả người trên dưới bao quanh một luồng không khí giá lạnh đặc quánh.
Tựa như chạm một cái liền bùng nổ.
Lâm Gia Nghi mừng thầm trong lòng, nhưng lại cố ý cẩn thận an ủi, "Anh Nhật Đình, anh đừng để ở trong lòng, nói không chừng chỉ là hiểu lầm thôi. Mặc dù Hứa Thanh Tuệ trước kia đặc biệt rất thích ăn chơi, nhưng mà sau khi anh về nước, cô ấy dường như đã kín đáo hơn không ít."
Quân Nhật Đình không nói một lời.
Bà Kim Hồng thấy vậy hừ lạnh một tiếng, "Hứa Thanh Tuệ bản thân đã chẳng phải là người an phận, mấy ngày nay con về nước nó có thể ngồi yên, cũng coi như không tệ. Chính mắt con nhìn đi, mẹ cũng không nói bậy bạ gì. Sự thật như thế nào con cũng nhìn thấy, cũng không cần giận cá chém thớt người khác."
"Mẹ, con không có giận cá chém thớt!" Quân Nhật Đình có chút không vui.
Uổng cho một bữa cơm ngon, lại bởi vì một người như Hứa Thanh Tuệ mà biến thành như vậy.
Bà Kim Hồng trong lòng hết sức mất hứng.
Làm ầm lên như vậy, tâm trạng mọi người cũng không vui vẻ gì.
"Mẹ! Cả nhà cứ ăn đi, con có một số việc phải về giải quyết."
Quân Nhật Đình bỗng nhiên đứng lên đẩy ghế ra, trực tiếp rời chỗ.
"Con muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093427/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.